Chương 22: (Vô Đề)

"Bây giờ, ngươi làm nô, ta làm chủ." Nàng ta không nhịn được nói.

Ta liếc mắt:

"Một nha hoàn thông phòng mà thôi, lại còn coi mình là chủ tử!"

Tư Mẫn tức giận rời đi, trước khi đi có nói:

"Phu nhân Quốc Công thích ta, mà trước đó ta và Thế Tử có tình, cũng có hôn ước, ta sẽ không mãi là nha hoàn thông phòng."

Ta không biết nàng ta lấy đâu ra tự tin.

Trước kia nàng ta là tiểu thư Hầu phủ, thanh danh bên ngoài tốt đẹp, bây giờ nàng ta là tiện tỳ, cấu kết với nam bộc, lại dùng thủ đoạn bò lên giường, còn muốn phủ Quốc Công xem trọng nàng ta, nằm mơ đi!

Cho dù là kiếp trước thì nàng ta cũng không có vết nhơ gì, lên làm lương thiếp, có ta giúp đỡ mới miễn cưỡng vững chân.

Kiếp này chỉ có một mình nàng ta, nửa bước cũng khó đi.

Kiếp trước chúng ta vẫn luôn bị chèn ép rất thảm, mãi đến khi ta che chở Tư Mẫn sinh hạ trưởng tôn, tình cảnh mới tốt lên.

Đời này, nàng có hi vọng sinh hạ trưởng tôn sao?

Ta nói với phu nhân Thế Tử:

"Phu nhân, trước đó Tư Mẫn đã ở cùng Dương Sinh, nếu như mang thai, chỉ sợ sẽ lẫn lộn huyết mạch của phủ Quốc Công..."

Phu nhân Thế Tử cười lạnh:

"Cả đời này, nàng đừng mơ có thể sinh con!"

Trong tiểu viện, một bát thuốc tuyệt tử được rót vào trong miệng Tư Mẫn.

Tư Mẫn khóc trời đập đất cầu cứu Thế Tử, nhưng Thế Tử không nghe thấy, cũng không chú ý, chuyện đêm đó, trong lòng của hắn cũng có mấy phần khúc mắc.

Thái độ của hắn, khác hoàn toàn với thái độ kiếp trước.

Bởi vì ta nhắc nhở kịp thời, phu nhân Thế Tử xử lý Tư Mẫn, tâm tình vui vẻ, hỏi: Ngươi muốn cái gì?

Ta quỳ gối dưới chân nàng:

"Phu nhân, xin cho nô tỳ đi tới chùa Pháp Hoa hầu hạ lão phu nhân!"

Chắc chứ?

Chắc chắn.

Phu nhân Thế Tử mặc dù không hiểu, nhưng sảng khoái đồng ý.

Nàng thăng ta lên làm nha hoàn nhất đẳng, để ta đi tới chùa Pháp Hoa.

Chỉ có phu nhân Quốc Công, phu nhân Thế Tử, Thế Tử mới có thể quyết định nha hoàn có thể đi tới bên cạnh lão phu nhân hay không.

Cứ thế, ta đi tới chùa Pháp Hoa ở bên lão phu nhân.

Ta trước kia là tiểu thư nhà quan, lại biết chữ đọc sách, giúp chép kinh phật.

Hơn nửa năm trôi qua, ta lấy được sự tín nhiệm của lão phu nhân.

Ta vẫn luôn chuẩn bị cho thời khắc quan trọng kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!