Chương 19: (Vô Đề)

Ta khiếp sợ không thôi, một hồi lâu sau, hít sâu một hơi: "Rất tốt, Tư Mẫn, thì ra ngươi cũng biết hãm hại người khác, biết hối lộ người khác, biết giẫm lên người khác trèo lên trên, biết cam tâm thấp hèn nương tựa người khác, biết dùng thủ đoạn trả đũa, vậy trước kia ra vẻ không tranh quyền thế, trong sáng thuần khiết cái gì?

Thật buồn nôn! Những chuyện ngươi làm, ông trời đều đang nhìn đấy, chắc chắn sẽ có báo ứng!"

Nói xong, ta không muốn nhiều lời, quay người rời đi.

Từ đó, Tư Mẫn và ta mỗi người một ngả.

Hôm đó ta vạch trần thân phận trước mặt mọi người, ngoại trừ tự cứu, cũng giúp Tư Mẫn một tay.

Sau đó, phu nhân Quốc Công ban thưởng cho ta mười lượng bạc, lại triệu kiến Tư Mẫn mấy lần.

Tư Mẫn được tán thưởng, như một cơn gió xuân , địa vị liên tục tăng lên.

Có lời đồn, nàng ta sắp thăng cấp làm đại nha hoàn trong phòng phu nhân Quốc Công, bọn nha hoàn đều đang lấy lòng nàng ta.

Nàng ta đi đến đâu cũng cười nhẹ nhàng, giọng điệu ôn hòa nói:

"Không có chuyện gì, đều do phu nhân làm chủ."

"Cho dù làm đại nha hoàn, cũng không khác gì hiện tại."

"Mọi người đối xử với ta như bình thường là được."

Nàng ta giống như quay về thời điểm làm đích tiểu thư Hầu phủ vậy, khiêm tốn lạnh nhạt, thong dong tự tại, được các nha hoàn khen ngợi.

Ta thờ ơ lạnh nhạt, cảm thấy nàng ta vô cùng dối trá.

Vẻ vang của nàng ta bây giờ, ta không dính nổi chút ánh sáng nào, cũng không muốn dính ánh sáng của nàng ta.

Có vết xe đổ, ta càng khiêm tốn làm người, lặng lẽ chờ thời cơ.

Rất nhanh, cơ hội đã tới.

Đầu tháng tư, bởi vì trong thư phòng mất đồ, Thế Tử giận dữ, đổi tất cả tỳ nữ trong thư phòng thành người mới.

Kiếp trước, ta lợi dụng cơ hội lần này, hao tâm tổn trí cho mình và Tư Mẫn trở thành tỳ nữ trong thư phòng, có thể ở gần Thế Tử.

Nha hoàn hầu hạ bên người, nếu có thể thị tẩm, sinh con, vậy sẽ một bước lên trời.

Nếu như Thế Tử thương tiếc, hành động một chút, thoát nô tịch hoàn lương cũng không phải không thế.

Tư Mẫn hoàn toàn thượng vị theo kế hoạch, ta cho rằng sắp được nghênh đón mùa xuân, kết quả lại c.h.ế. t giữa đường.

Ta vừa vào nội viện đã lấy lòng ma ma, bây giờ thư phòng thay người, ma ma ngay lập tức nghĩ đến ta, đưa ta vào thư phòng.

Ta làm tỳ nữ trong thư phòng, cũng không phải vì để leo lên Thế Tử, mà vì có được càng nhiều tiền hơn.

Nghe nói Thế Tử khen thưởng cho hạ nhân rất hào phóng.

Có tiền, ta có đường ra khác.

Không biết vì sao, Tư Mẫn cũng cùng theo vào.

Hai chúng ta gặp nhau, cùng nhau sửng sốt, đồng thanh nói:

"Sao ngươi lại ở đây?"

Lập tức đều nhíu mày hừ nhẹ, không để ý đến đối phương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!