Chương 63: Sự thật

Dịch: Thanh DạVệ Lam sau khi về đến nhà, tiện tay để cái đĩa CD mà Quách Tử Chính bên cạnh máy vi tính, vứt qua một bên, còn mình thì làm vệ sinh cá nhân thật gọn lẹ, rồi nhảy thẳng lên giường ngủ.

Cuộc sống nửa năm yên bình không sóng to gió lớn, buổi tối đột ngột đêm đó giống như quăng vào trong nước một cục đá, tạo nên những gợn sóng nhấp nhô. Ngay cả lúc Vệ Lam nằm mơ, cũng thấy cái hôn dịu dàng dai dẳng của Đoàn Chi Dực. Chỉ là sau khi tỉnh mộng, cô vẫn phải tiếp tục đi về phía trước.

Cho dù cô vẫn còn yêu anh, cũng không có lý do gì để mơ mộng có thể ở bên anh. Tình yêu thương và mong chờ của cha mẹ, giống như một tấm lưới dịu dàng, cột cô thật chặt, Vệ Lam không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể nghe lời bắt tay nhau sống hòa bình.

Vài ngày trôi qua, Vệ Lam tan ca từ sớm, ngồi ở trong phòng chơi game, mẹ Vệ Lam đang ở trong bếp nhặt, bỗng dưng lén chạy đến cửa phòng cô, dò hỏi:

"Vệ Lam, cái cậu Quách Tử Chính kia hình như lâu lắm không đến rồi nhỉ? Hai đứa xảy ra chuyện gì à?"

Vệ Lam dạ một tiếng, thuận miệng nói đại:

"Con và anh ta trước giờ chẳng có gì với nhau, do mẹ nghĩ quá nhiều thôi."Mẹ Vệ Lam nuối tiếc gật đầu:

"Một người tốt vậy mà, thật đáng tiếc. Nhưng không sao, mẹ giúp con tìm hiểu hai người khác rồi, cuối tuần này con đi gặp thử đi."

Vệ Lam đồng ý bừa, chờ mẹ đi khỏi phòng rồi, ánh mắt cô liếc nhìn cái đĩa CD Quách Tử Chính đưa, mà mình còn chưa có xem đến, nghĩ gì đó, cầm nó lật trái lật phải xem. Không có bất kỳ dấu hiệu gì, xem ra là một chiếc CD tự mình làm.

Vệ Lam không hề ôm chút mộng tưởng gì với Quách Tử Chính, cho nên đồ vật anh ta đưa cũng chẳng có hứng thú, vì vậy cô bỏ chiếc CD vào trong máy vi tính với một thái độ nhàm chán. Bên trong chiếc CD chỉ có một số tài liệu linh tinh.

Vệ Lam mở đại ra xem, hình ảnh hiện lên không rõ lắm, có thể nhìn ra đây là một đoạn đường cái được giám sát, ống kính đặt ở chính giữa, là tại ngã ba của một con đường.quỷ gì đây? Vệ Lam lẩm bẩm, cười mỉa lắc đầu, đang định tắt đi, ánh mắt lại bởi vì hình ảnh trong đoạn phim dừng lại.

Trong màn hình, đó vốn là một đoạn đường vắng vẻ, lại xuất hiện hai chiếc xe thể thao, một trắng một xám, tốc độ của chiếc xe màu trắng chạy rất nhanh, không hề bởi vì đèn giao thông ở ngã ba chuyển sang màu đỏ mà dừng lại.

Điều làm cho người không ngờ đến, ngay khi chiếc xe sắp rẽ hướng ngay tại ngã ba, chiếc xe màu xám bên cạnh đang chạy chậm như sắp dừng lại, thì đột nhiên tăng tốc, sau đó quay đầu xe lại với tốc độ nhanh nhất, dùng cả chiếc xe chặn chiếc xe màu trắng đang chạy như bay kia lại.

Trong màn hình có thể nhìn thấy, lúc hai xe đâm vào nhau, chiếc xe màu trắng kia vội vã hãm phanh xe, nhưng vẫn tông vào chiếc xe màu xám ở phía trước, lệch khỏi đường vài mét, xe lật ngược trên đất.

Tất cả mọi chuyện xảy ra trong hai giây đó, Vệ Lam không thể tìm ra được nguyên nhân, chỉ cảm thấy đây là một cảnh tai nạn giao thông kỳ lạ.

Cô không thể hiểu được, chiếc xe màu xám vốn dĩ sắp dừng lại, tại sao lại đột nhiên tăng tốc quay đầu xe, rồi lấy cả chiếc xe chặn chiếc xe đang chạy như điên bên cạnh. Nhìn vào là thấy muốn tìm cái chết mà.

Lúc Vệ Lam đang khó hiểu về vụ tại nạn, thì cô lại nghĩ đến, Quách Tử Chính đưa cho cô một cái đĩa CD kỳ lạ này, rốt cuộc anh ta muốn gì? Cô còn nhớ rõ anh ta còn nói không xem sẽ hối hận! Rốt cuộc do tính tò mò, Vệ Lam lại bật đoạn phim ngắn không thể ngắn hơn nữa xem lại từ đầu.

Lần thứ hai, cô nhìn ra trong đoạn phim có một chỗ khác lạ, lúc hai chiếc xe chạy ra ngã ba, bên trong đoạn phim xuất hiện một người chạy xe đạp, đang chạy qua chỗ ngã ba kia. Hình ảnh không rõ, nhưng lúc Vệ Lam xem đến cảnh đó, trong lòng có một cảm giác căng thẳng lạ thường.

Cô dừng lại, phóng to màn hình lên. Bóng dáng nhỏ bé đó, cũng phóng to ra trên màn hình máy vi tính. Cho dù thời gian có trôi qua bao lâu, Vệ Lam vẫn có thể nhận ra đó là mình năm mười sáu tuổi.

Trong hình ảnh, người lái xe đạp đó, bên trong lỗ tai còn đeo tai nghe, chạy băng qua ngã ba, đó chính là Vệ Lam lúc mười lăm mười sáu tuổi. Cô che miệng lại, hai mắt mở to nhìn màn hình chằm chằm, đầu óc trở nên trống rỗng.

Sau giây phút đó, tay chân cuống cuồng phát lại, để đoạn phim chạy chậm, đoạn phim ngắn ngủi vài giây, kéo dài vì một hình ảnh hoàn chỉnh. Vệ Lam vừa lái xe đạp vừa đeo tại nghe, chạy băng qua ngã ba. Một chiếc xe thể thao chạy như bay, tốc độ vượt qua một trăm km/h, đang định vượt đèn đỏ ngay ngã ba.

Mà lúc này, chiếc xe màu xám kia vốn định giảm tốc độ, thì đột ngột tăng tốc, quay đầu xe chặn chiếc xe đang chạy như bay định tông vào Vệ Lam.

Tất cả xảy ra trong nháy mắt, mà Vệ Lam đang đeo tai nghe lắc đầu qua lại, hồn nhiên không hề biết gì, lúc hai chiếc xe tông vào nhau, người cũng đã chạy qua khỏi ngã ba, rẽ sang một con đường khác, cảnh tai nạn giao thông này bị quăng lại ở phía sau, cô không hề biết đến.

Vệ Lam còn nhớ, khoảng chừng cuối học kỳ năm lớp mười, ba đi công tác mua cho cô một cái tai nghe nhập khẩu. Khoảng thời gian đó, cô yêu thích đồng bọn này đến không tách rời, gần như lúc nào cũng đeo tai nghe, đi đường ăn cơm lái xe, mỗi phút mỗi giây.

Hoàn toàn chìm đắm trong niềm vui mới, còn thường xuyên bật âm thanh thật lớn, mắt điếc tai ngơ với mọi thứ xung quanh. Cho nên, mới có chuyện, xảy ra vụ tai nạn nghiêm trọng cách cô không xa, nhưng cô hoàn toàn không biết gì.

Một người để cho người khác biết một sự thật nghiêm trọng khó tin xảy ra từ lâu, giống như đang dần dần vén bước màn che lên. Tay Vệ Lam run rẩy, tìm số điện thoại của Quách Tử Chính. Cám ơn trời đất, điện thoại cô còn lưu số của anh ta.Alo! Bên kia vang lên tiếng thờ ơ của một người đàn ông.

"Quách Tử Chính, đoạn phim tông xe bên trong chiếc CD anh đưa cho tôi, lúc đó có phải Đoàn Chi Dực không?"

"Tôi còn cho rằng em sẽ không xem đó!"

Quách Tử Chính cười khẽ, giọng nói nhẹ như gió thoảng mây bay:

"Đúng vậy, người lái chiếc xe màu xám là thằng em họ ngốc nghếch của tôi, lúc đó nó vừa lấy được bằng lái thì lại gặp tại nạn nghiêm trọng đến gãy chân, em xem lúc đó có phải rất mạo hiểm không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!