Chương 7: (Vô Đề)

Không bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ trốn nữa, mỗi ngày đều ngoan ngoãn làm xong những việc họ giao phó, nỗ lực trở thành người con nổi bật nhất.

Giá trị càng lớn sẽ nhận được càng nhiều sự yêu thương.

Sau này, tôi cũng có thể tranh giành được càng nhiều quyền lợi.

"Vậy, tôi cũng không thể trốn thoát sao?"

Từ Hoan tái mặt, ánh mắt trống rỗng và mờ mịt, dường như không muốn chấp nhận số phận.

Nhưng nhìn thoáng qua những người áo đen tản mát xung quanh, cô ta lại cười tự giễu.

"Đây là lựa chọn của cô mà, đúng không?"

Tôi nhìn cô ta, mặt không chút thay đổi nói ra mấy lời này.

Hôm sau, sáng sớm.

Tôi đưa Từ Hoan về Từ gia.

Kết quả mới vừa bước vào cửa, tôi đã thấy Ngôn Xuyên và cha anh ấy.

Ngôn gia có thực lực tuyệt đối ở Đế Đô.

Sở dĩ tôi có thể đính hôn với Ngôn Xuyên là nhờ năm đó ông ngoại đã có ân với Ngôn gia.

Cho nên cuộc hôn nhân tuyệt vời này mới có thể rơi xuống đầu tôi.

Hiện tại tôi không còn là người nhà họ Từ, vậy thì cuộc hôn nhân này cũng nên hủy bỏ.

Hoặc là, trực tiếp đổi người.

Ngôn Xuyên thấy tôi, hàng mày thanh lãnh đến cùng cực bỗng thả lỏng lại.

Anh ấy cúi đầu nói gì đó với cha Ngôn bên cạnh, sau đó lại đi về phía tôi.

"Chúng ta ra ngoài nói chuyện."

Ngôn Xuyên đi đến bên cạnh tôi, nói xong câu này liền ra khỏi biệt thự trước, chờ tôi ở trong sân.

Cha tôi không nói gì, nghĩa là không từ chối.

Tôi xoay người đi thẳng ra biệt thự.

Về phần Từ Hoan, khi vừa theo tôi vào biệt thự đã có mấy vệ sĩ mặc vest ghì chặt cánh tay cô ta, kéo cô ta đến con đường lát sỏi ở sân sau phạt quỳ.

Hình thức trừng phạt quen dùng của cha tôi.

Chỉ là phạt quỳ thôi.

"Ngôn Xuyên, nghe nói lần này anh lại đứng nhất."

Dù sao thì tôi và Ngôn Xuyên cũng đã đính ước mười mấy năm, mặc dù cuộc hôn nhân này không phải do chúng tôi quyết định.

Nhưng dù sao chúng tôi cũng có một lần cùng chung hoạn nạn, cùng bỏ nhà ra đi, vẫn có nền tảng tình cảm.

Ngôn Xuyên rất giỏi, ở trường quý tộc, anh ấy chưa bao giờ rớt khỏi vị trí số một.

Vì vậy Ngôn gia ngày càng coi trọng anh ấy, còn tôi, một cô gái không có gì trong tay, không thể xứng với anh ấy nữa rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!