Chương 12: (Vô Đề)

Có điều, hiện tại tôi đã không còn mối quan hệ huyết thống này nữa, nên tôi muốn đánh cược vào tình cảm giữa chúng tôi suốt bao nhiêu năm qua.

Tôi và Phùng Hoan cùng nhau đến thư phòng gặp ông.

Ông nhìn Phùng Hoan một lúc lâu, sau đó lấy chiếc vòng tay từ trong ngăn kéo ra.

Chiếc vòng tay có chất lượng rất tốt, trông rất đắt tiền.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì đây là một món đồ quý hiếm trong buổi đấu giá mới được tổ chức gần đây, nó có trị giá lên tới hàng trăm triệu.

Phùng Hoan nhận lấy chiếc vòng tay, còn gọi một tiếng ong ngoại.

Tôi khẽ kéo áo cô ta.

Phùng Hoan hiểu ý.

Cô ta quay lại đóng cửa thư phòng rồi cùng tôi quỳ xuống.

Muốn nhờ người khác giúp đỡ thì bản thân phải bày chuẩn tư thế khẩn cầu.

Cuộc hôn nhân diễn ra theo đúng kế hoạch.

Dù sao thì đó cũng là đám cưới của tôi nên tôi vẫn có chút quyền yêu cầu này nọ.

Vì vậy, khi tôi đề nghị tổ chức đám cưới theo phong cách Trung Hoa, nhà họ Lâm đã đồng ý ngay lập tức.

Bộ váy cưới tinh xảo sang quý, hình phượng hoàng cùng mẫu đơn được thêu bên trên cũng sống động như thật.

Tôi nhìn mình trong gương, tự cảm thấy mình đẹp đến khó tả.

Cuộc hôn nhân này là sự kết hợp giữa hai gia tộc nên toàn bộ khách sạn đã được bao trọn từ trước, sẽ không có người ngoài nào được phép vào trong.

Phùng Hoan không làm phù dâu của tôi.

Mấy ngày trước cô ta bị ho, còn nói sau khi trùm khăn voan lên đầu giúp tôi, cô ta sẽ về nhà nghỉ ngơi.

Cha tôi biết chuyện này nhưng cũng không để ý lắm.

Dù sao thì ông ấy cũng có rất nhiều con gái, mà tôi cũng có rất nhiều chị em họ.

Muốn tập hợp đủ một đội phù dâu không phải là chuyện khó khăn gì.

Đám cưới rất ồn ào.

Ngôn Xuyên cũng nằm trong danh sách khách mời.

Tôi không có duyên phận được kết hôn với anh ấy, nhưng tôi vẫn là con gái nuôi của nhà họ Từ.

Vì vậy, không ai có thể chỉ trích việc chúng tôi trở thành anh em.

Anh ấy nhìn tôi trong gương, lấy một chiếc trâm cài hoa hồng bằng vàng hồng tinh xảo từ trong tay áo ra, tự tay cài lên tóc tôi.

Rất đẹp.

Anh ấy nói rất khẽ, rồi lại nắm nhẹ lấy tay tôi, sau đó nhanh chóng rời đi trước khi những người khác đến, như thể anh ấy chưa từng xuất hiện vậy.

Sau một hồi ồn ào, tôi phải trùm khăn voan lên đầu, được các phù dâu dìu ra ngoài theo nghi thức đám cưới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!