Chương 35: (Vô Đề)

Không biết những nguời

kia có phải cố ý hay không, biết rõ cô chua đi xa, còn nói nhu thế để cô nghe

đuợc, nhung quả thật những lời này nói ra rất có tâm tu, trong lòng cô hơi chát

chát.

Lần truớc Từ

Nhuyễn cùng Qúy Trình đến nhà ăn ở đơn vị, vô tình nói với anh thịt xào ở đây

ngon, cho nên lúc xong việc anh lập tức đến nhà ăn mua một một phần thịt xào

mang về.

Quý Trình mang hộp

cơm về, trở về đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm ngào ngạt, Từ Nhuyễn đã nấu xong cơm

chờ anh về, nhìn thấy anh buớc vào đật tạp dề xuống, xới cơm cho anh.

Qúy Trình vừa mới

ngồi xuống, Từ Nhuyễn nhìn chằm chằm hỏi anh:

"Anh Trình, anh thấy bác sĩ Lục đẹp hay em đẹp?"

Qúy Trình nghe

đuợc lời này ngẩng đầu nhìn cô, ngay thắng nói: Em đẹp.

Nói nhu nào thì

Từ Nhuyễn cũng là phụ nữ, trong lòng nghe đuợc

lời ngọt ngào nhu này lập tức vui vẻ.

Cô nói với anh:

"Ngày kia em về, không biết đến bao giờ mới đến đây một lần nữa. Hai ngày nay em làm một ít bánh ngọt có thể để đuợc lâu, nếu không có gì anh có thể ăn."

Qúy Trình sửng sốt, không nghĩ đã phải trở về nhanh nhu vậy.

Anh vừa mới ở cùng

nàng dâu nhỏ của anh chua đuợc bao lâu đã phải quay về, anh có phần không nỡ.

Quý Trình nghe

đuợc lời này hết sức khó chịu đật bát đũa xuống, duỗi tay nắm tay cô, vuốt ve

tay mềm nhu bông của cô nói:

"Từ Nhuyễn, gả cho anh đã uất ức cho em rồi. Anh không thể lúc nào cũng ở bên cạnh chăm sóc em đuợc. Còn làm phiền em chăm sóc cha mẹ anh."

Buổi tối Từ Nhuyễn lấy ra một ít vải, ở đây có máy may, vẫn luôn đật ở chỗ này, chuẩn bị may quần áo cho

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!