Hôm sau Từ Nhuyễn bị
tiếng còi đánh thức, mỗi sáng tiếng còi sẽ vang lên, nhắc nhở mọi nguời dậy sớm
tập luyện, tiếng này vô cùng lớn, cho nên bị đánh thức rời tỉnh dậy, hai nguời
cùng mở mắt.
Qúy Trình sợ quấy
rầy giấc ngủ của cô, thận trọng rời khỏi cơ thể cô, muốn rút duơng v*t từ trong
tiểu huy*t ra, không nghĩ đến cô cũng thức dậy.
Từ Nhuyễn mơ mơ
màng màng nhìn thấy hạ thể hai nguời, duơng v*t anh từ bên trong cô rút ra, căn
đồ vật anh nhét vào trong cô cả đêm, cả một đêm không hề rút ra, hôm qua hai
nguời nằm nghiêng ngủ.
Suốt một buổi tối cắm
vào cho nên bị rộng ra, miệng huy*t không khép đuợc, hai môi âm huy*t bị lật mở
ra, lúc này không khí thộc vào trong,
tiểu huy*t mở rộng hết cỡ, buổi sáng chắc do chào cờ nên duơng v*t
anh căng cứng dựng đứng.
Tinh d*ch trong huy*t
cô bị pha loãng, dù sao cũng ở trong huy*t
nhỏ cô cả đêm sớm đã hóa thành nuớc.
Quý Trình đứng
lên, Từ Nhuyễn cũng nhớ đến phải làm bữa sáng cho anh, Qúy Trình sợ cô sáng sớm
đã phải dậy nấu cơm, rất mêt, không cho cô dậy:
"Bữa sáng anh đến đơn vị ăn, có nhà ăn, chố nhà bếp sẽ làm cơm, buởi tối hôm qua đã làm cho em mệt mỏi rồi, em cứ tiếp tục nghỉ ngơi đi."
Từ Nhuyễn không
nghe, hiện tại hạn không thể dính cùng anh một chỗ, buổi sáng không muốn buông
anh ra, không còn mấy ngày nữa đã phải về, không biết đến bao giờ mới có thể gập
lại, vậy nên phải dính lấy anh, bây giờ để cô ngủ, cô cũng không ngủ đuợc.
Cứ nhu vậy đứng dậy,
còn đậc biệt ôm anh, hai đùi quấn ngang hông anh, để anh nâng mông ôm cô lên,
cô chủ động tiến lên quấn quanh eo anh, còn chủ động cầm duơng v*t, cắm vào
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!