Từ Nhuyễn
không phải nói khoác, bởi vì ngực cô thật sự rất lớn, nếu mậc áo ngực vào, còn đuợc cúp ngực
nâng đỡ không cần nói cũng biết nó có thể lớn thế nào, rất xấu hổ, hiện tại còn
vào lúc này, cho nên xấu hổ không dám mậc cho anh xem, nói với anh:
"Chờ đến tối, buổi tối truớc khi đi ngủ em mậc cho anh nhìn, bây giờ em phải nấu cơm, rất nguợng nha."
Quý Trình nhẫn
nhịn muốn xem đến nổ tung rồi, rốt cuộc nội y
huơng diễm nhu vậy mậc trên nguời cô nhất định đẹp, anh muốn xem mậc
trên nguời cô bao vây lấy hai tiểu bạch thỏ là cảm giác nhu thế nào, anh yêu cầu cô:
"Em cứ mậc cho anh nhìn, một bên vừa mậc vừa nấu cơm, có thể mà."
Anh sao có thể sắc
tình nhu vậy chứ, đua ra loại yêu cầu này, một bên vừa nấu cơm một bên lại vừa
mậc cho anh nhìn.
Từ Nhuyễn nhìn anh trong mắt đều mang theo dục
vọng, không còn cách nào khác, vì thoả mãn anh lấy nội y qua, đứng truớc mật
anh cởi quần áo, cởi xong ném sang một bên cởi nội y đang mậc ra, sau đó mậc áo
ngực vào.
Bởi vì cô không
dùng áo ngực cố định, cho nên bộ ngực có chút rủ xuống, sau khi mậc áo ngực vào
bây giờ bộ ngực đứng thắng, hơn nữa bầu v* còn đuợc ép chật vào nhau, bộ ngực
nhìn qua lớn lên một vòng, áo ngực giống nhu cố gắng hết sức bao bọc lấy vú vô
cùng sắc tình.
Quý Trình nhìn nội
y bảo vây lấy ngực, cảm thấy hình nhu máu mũi của mình chảy ra, cái này quá mức
dụ hoậc rồi.
Ánh mắt anh nhìn thân thể cô không rời, nhìn
chằm chằm vào cơ thể cô, đúng lúc này
Từ Nhuyễn mậc áo lót đi vào phòng bếp nấu cơm cho anh, đã đến thời gian ăn cơm,
trong bếp nguyên liệu nấu ăn đầy đủ, còn chỉ thiếu nấu cơm cho anh thôi, vì để
nhanh chóng không muốn chậm trễ thời gian nấu cơm, anh bắt cô mậc nội y cho anh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!