Chờ đến khi máy bay chở Lam Thư Dung hạ cánh xuống sân bay Bắc Hải, bầu trời cũng đã chuyển tối.
Nếu như Lạc Dương chỉ có một phần diện tích nhỏ là giáp biển thì Bắc Hải chính là một thành phố biển thực thụ. Đi đến đâu cũng có thể cảm nhận được vị mặn đặc trưng cùng tiếng sóng vỗ vào bờ.
Lam Thư Dung lúc này đã đổi sang chiếc áo sơ mi màu đỏ kèm theo áo măng tô dài của thương hiệu Chanel, kính đen bản lớn che phủ cả gương mặt. Thế nhưng dù che chắn thế nào cũng không thể tránh khỏi đám phóng viên đang chực chờ như hổ đói.
"Lam tiểu thư, cô có phát biểu gì về bài báo hôm trước không?"
"Chuyện cô làm tiểu tam có phải sự thật không?"
"Nghe nói cô bị chính thất bắt tại trận có phải thật không?"
"Lam tiểu thư, bộ phim Hải Miên khi nào thì đóng máy?"
"Lam tiểu thư xin dừng bước."
"Lam tiểu thư."
…
"Các vị xin tránh đường."
"Chị Dung không nhận phỏng vấn, xin cảm ơn."
Lâm Tiểu Linh đúng là rất tận chức trách, một bên thì ôm ba lô, một bên thì giúp Lam Thư Dung đuổi đám phóng viên đi.
Đương nhiên vẫn có sự giúp sức của vệ sĩ.
Cuối cùng nhờ vào sự chuyên nghiệp của mọi người, Lam Thư Dung cũng có thể an toàn thoát khỏi vòng vây, trực tiếp ngồi lên xe bảo mẫu di chuyển đến địa điểm quay phim.
Bộ phim mà Lam Thư Dung đang quay thuộc đề tài tiền chiến, kể về quá trình trưởng thành và phát triển của những người trẻ tại một vùng quê ven biển những năm 60.
Đây là bộ phim điện ảnh thứ 3 mà Lam Thư Dung đảm nhận vai trò nữ chính. Bộ đầu tiên có tên là Nan Đề, Lam Thư Dung đã nhờ vào nó mà đạt được giải Ảnh hậu tại lễ trao giải Kim Điểu, khi ấy nàng chỉ mới 24 tuổi.
Bộ phim còn lại thì đã quay xong và đang trong giai đoạn hậu kỳ. Dự kiến sẽ phát sóng vào dịp Tết.
Lam Thư Dung đương nhiên muốn dựa vào hai bộ phim tiếp theo này để gom hai cúp vàng danh giá còn lại. Nhưng muốn là một chuyện, đạt được hay không lại là chuyện khác.
Tuy nói nàng có gương mặt ăn tiền cùng khả năng diễn xuất trời sinh, nhưng trong một số trường hợp đòi hỏi kỹ năng bài bản từ trường lớp thì vẫn mất rất nhiều thời gian.
Có lúc nàng sẽ ôm kịch bản đến chỗ đạo diễn học mấy chiêu, có lúc sẽ nhờ vào bạn diễn. Đôi khi cũng chính vì điều này mà xung quanh nàng có nhiều hơn mấy lời đồn đại.
Lần này bạn diễn của nàng cũng là một vị Ảnh đế hơn nàng mấy tuổi, tên là Lưu Đức Dân. Lưu Đức Dân nghe nói ngày trước cũng chật vật một thời gian mới có thể có được địa vị ngày hôm nay.
Hắn từng là sinh viên ưu tú của một trường diễn xuất, nhưng vì nhan sắc không được ưa chuộng nên nhiều năm trôi nổi trong nghề, chỉ có thể tham gia mấy vai phụ không đáng nhắc tới.
Sau này nhờ bản thân không ngừng nỗ lực, hắn cuối cùng cũng nắm trong tay một cơ hội được diễn chính. Lưu Đức Dân đương nhiên tận dụng rất tốt, rồi cũng nhờ vào bộ phim đó mà một bước lên mây.
Một năm trước Lưu Đức Dân đã kết hôn với Thiên hậu Vương Lệ Hoa sau khi chào đón con gái đầu lòng. Bây giờ một nhà ba người, hạnh phúc ấm êm. Thỉnh thoảng sẽ tham gia mấy bộ phim nâng đỡ hậu bối.
Về đến khách sạn, Lam Thư Dung lập tức thả mình lên giường. Mấy ngày nay nàng nghỉ ngơi không đủ, quả thực có chút mệt mỏi.
Lâm Tiểu Linh chạy theo giúp nàng sắp xếp lại hành lý, bận rộn một hồi cũng trôi qua thêm một tiếng.
"Chị Dung, có muốn ăn gì không?"
Lam Thư Dung lười biếng ngáp mấy cái: "Không ăn, chị muốn ngủ ah"
Lâm Tiểu Linh gãi gãi đầu: "Hay là chị đi tắm cái đi rồi hãy ngủ. Để như vậy ngủ sẽ tổn hại đến nhan sắc."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!