Chương 22: Cô nói xem, có phải chúng ta rất hợp không?

Nếu như hôm qua là một sự cố thì hôm nay cũng coi như có được một bữa cơm hoàn chỉnh. Hình như kể từ sau khi từ nước ngoài trở về, đây chỉ mới là lần thứ hai Phạm Thanh Khê xuống bếp nấu trọn vẹn một bữa cơm.

Cũng không trách được, ngày thường cô quá bận rộn, lại chỉ sống có một mình cho nên thường ưu tiên sự đơn giản tiện lợi. Chỉ những lúc cuối tuần về nhà ở ngoại ô mới tranh thủ bồi bổ và ăn những món ăn yêu thích.

Tuy là bữa cơm bình thường như qua bàn tay của Phạm Thanh Khê lại trở nên rất có hương vị. Các món ăn được bày trí đẹp mắt, mùi hương đặc trưng bốc lên khiến cho Lam Thư Dung không khỏi giơ tay xoa xoa cái bụng.

"Phạm tổng, tôi có thể ăn được chưa?"

Phạm Thanh Khê đáp lời: "Nếu cô muốn ngồi nhìn thì tôi cũng không ngại."

Nàng nghe vậy thì bĩu môi, nhanh chóng kéo đĩa trứng cuộn về phía mình: "Cái này là của tôi, trứng cuộn trái tim cho Phạm tổng đích thân làm. Nhất định là rất ngọt ngào nha."

Phạm Thanh Khê hắng giọng: "Lam tiểu thư."

Lam Thư Dung cười cười, không tiếp tục trêu chọc cô nữa mà thành thực ăn hết bữa cơm.

So với món sườn luộc hôm qua của nàng thì món canh sườn nấu củ sen của Phạm Thanh Khê đúng là khác một trời một vực. Nước canh có vị ngọt thanh, củ sen rất bùi, sườn thì vừa mềm vừa ngọt. Thêm một chút hương thơm từ hành ngò và tiêu. Cảm thụ rất tốt.

"Phạm tổng, cô có bao giờ nghĩ bản thân mình rất hoàn hảo không?"

Không những giỏi việc nước mà còn đảm việc nhà. Ngoại trừ có hơi lạnh lùng thì không còn điểm nào để chê.

Phạm Thanh Khê từ chối trả lời vấn đề này, nhưng trong suy nghĩ của cô trên đời không có sự vật, sự việc nào là hoàn hảo. Con người chỉ có thể cố gắng mỗi ngày để có thể dần hoàn thiện.

Thấy cô không trả lời, Lam Thư Dung lại một mình lẩm bẩm: "Từ nhỏ đến lớn tôi chưa bao giờ được ăn một bữa cơm đàng hoàng cùng với ba mẹ. Nếu không phải ba bận gặp khách hàng thì mẹ bận đi công tác. Đến cả họp phụ huynh đều là người giúp việc đi giùm. Cô thấy tôi có đáng thương không?"

Không đợi Phạm Thanh Khê trả lời, nàng lại nói tiếp: "Tôi đã từng cho rằng như vậy cho đến khi gặp tiểu Cẩu, chính là cô bé lần trước tôi nhắc đến với cô. Mẹ cô bé bị bệnh phổi, không biết còn sống được bao lâu. Thời điểm tôi gặp tiểu Cẩu em ấy đang nhặt thức ăn thừa trong bãi rác. Cuộc sống vất vả như vậy nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy được sự trong trẻo và thiện lương hiện lên trong mắt của em ấy."

Phạm Thanh Khê nghe tới đây thì dừng đũa: "Ba mẹ cô…"

"Ba mẹ tôi một người mở công ty, một người làm quan chức Chính phủ. Nghe qua thì rất ngầu đúng không? Đúng ra tôi cũng nên biết đủ. Chỉ là con người vốn là động vật tham lam, được một lại muốn mười. Giống như tôi đối với cô không đơn giản chỉ muốn kết thúc ở mối quan hệ tình một đêm hay là sếp với nhân viên mà là còn muốn tiến xa hơn nữa. Phạm tổng, cô nghe có hiểu không?"

"Ừm."

Phạm Thanh Khê đơn giản đáp lại.

Lam Thư Dung nghe xong thì cười cười, thế nhưng trong lòng lại có một chút tủi thân dâng lên. Nàng đã bày ra hết thảy tâm tư như vậy nhưng Phạm Thanh Khê thì vẫn cứ hờ hững, giống như thực sự không thấy, không nghe.

Nàng thở dài một tiếng: "Bỏ đi, dù sao nếu là cô thì tôi có thể chờ."

Vừa lúc này thì điện thoại vang lên, người gọi đến là Đàm Nhiên. Lam Thư Dung theo thói quen nghe máy: "Chị Đàm."

Giọng nói Đàm Nhiên có chút gấp gáp: "Thư Dung em đang ở đâu?"

"Em đang ở nhà ah. Có chuyện gì sao?"

Đầu dây bên kia Đàm Nhiên thở dài: "Em lên xem thử đi. Có người tố em vào khách sạn, còn có ảnh chụp."

Lam Thư Dung nghe xong mấy lời này biểu tình cũng không có gì thay đổi. Chỉ là nàng có một chút tò mò. Rõ ràng mấy hôm nay đều không ra khỏi cửa, vậy từ đâu lại rơi xuống thêm một Lam Thư Dung?

Nàng nhỏ giọng cảm thán: "Em còn tưởng có kịch bản nào mới, thì ra vẫn cũ rích như vậy."

Đàm Nhiên hết biết nói gì: "Em em em, aizzz. Tốt nhất mấy ngày nay em yên phận một chút, đừng để bị nắm thóp."

Lam Thư Dung đáp: "Em biết rồi. Chị cứ yên tâm."

Nói xong thì cúp máy.

Phạm Thanh Khê thấy nàng nghe điện thoại xong thì mới cẩn thận dò hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!