Chương 15: Bắt đầu sự trả giá

Phòng cảnh sát, tấp nập người ra vào.. Lâm Hướng Châu một thân tây trang lịch thiệp, nhưng vẻ mặt đầy sự mệt mỏi, đậm phần lo lắng... Mắt thấy người tới là người mình cần tìm, là một người đàn ông trung niên khuôn mặt nghiêm nghị, mặc đồng phục cảnh sát.. Lâm Hướng Châu nhanh chóng đứng bật dậy chào hỏi...

-" Cao cục trưởng... tôi.. có thể vào gặp con gái tôi được không?"

-" Lâm tổng xin lỗi ông... Vụ việc lần này vô cùng  nghiêm trọng, tạm thời ông không thể gặp Lâm tiểu thư "

-" Tại sao không được gặp... Tôi có mời luật sư biện hộ cho con gái tôi.. tôi muốn..."

-" Lâm tổng, nhân chứng vật chứng đầy đủ, ông muốn mời luật sư biện hộ cái gì..."

Cao cục trưởng cắt ngang lời nói của Lâm Hướng Châu, im lặng vài giây, sau đó cau mày nói tiếp...

-" Nếu ông muốn gặp, sáng mai quay lại.. còn nữa nghĩ tình chúng ta có chút quen biết.. tôi xin nhắc nhở ông.. luật sư lần này Hạ Quân Vỹ mời là Trương Hải, không cần nói ông cũng biết tiếng tăm lừng lẫy của anh ta rồi chứ... Tôi nghĩ việc làm khôn ngoan bây giờ ông nên  gặp trực tiếp Hạ Quân Vỹ xin cậu ta giơ cao đánh khẽ... Không phải ở đây phí thời gian.. tôi có việc đi trước.."

Người luật sư đi cùng Lâm Hướng Châu mặt biến sắc.. trong giới luật đâu ai không biết tiếng tăm Trương Hải, chưa bao giờ thua một vụ kiện  nào... trăm trận trăm thắng... Anh ta còn đường đường là tổng tài của Kinh Thiên...

Lâm Hướng Châu day day chán, mệt mỏi ra khỏi cục cảnh sát.. Lời Cao cục trưởng cứ văng vẳng bên tai.. sao ông lại không hiểu chứ.. Nhưng khổ nổi, lúc vừa nghe tin Lâm Ái Hân bị cảnh sát dẫn đi, hỏi mới biết rõ cớ sự, ông đã chạy đến tìm Hạ Quân Vỹ nhưng cơ hội vào cửa cũng không có, dàn vệ sĩ bảo vệ vô cùng  nghiêm ngặt... Còn lúc ông thuê những luật sư danh tiếng, nghe vụ kiện đụng chạm đến Hạ Quân Vỹ ai cũng không nhận lời, khó khăn lắm mới tìm được luật sư biện hộ cho Lâm Ái Hân, liếc nhìn vẻ mặt anh ta, chắc bị cái tên Trương Hải hù cho thở không nổi rồi.. Ông chưa bao giờ bất lực như thế này, chẳng biết giấu được với báo chí mấy ngày đây... Sự việc lần này  mà trở nên rầm rộ, thì cả công ty sẽ trở nên điêu đứng nhưng khốn khiếp nhất là Từ Minh chẳng biết trốn đi đâu.. Ông liên hệ mãi không được.. nhắn tin cũng chẳng thấy trả lời... Ông thật sự rất tức giận, tại sao Lâm Ái Hân lại dại dột như vậy... thường ngày ông biết tính con gái ông bồng bột, nóng vội nhưng không ngờ, nó lại thiếu suy nghĩ đến mức này...

Hạ Quân Vỹ  từ trong phòng tắm đi ra, nhìn người con gái đang cuộn tròn, ngủ say trên giường, anh nhẹ nhàng kéo chăn đắp lại cho vợ, hôn nhẹ lên trán cô.. rồi mới ra khỏi phòng...

Đỗ An đã ngồi đợi sẵn dưới lầu, lúc này mắt thấy Hạ Quân Vỹ đang đi xuống, anh gật đầu gọi một tiếng " Hạ tổng ". Hai Quân Vỹ gật đầu, ngồi xuống , bàn tay sạch sẽ cầm ly cafe còn đang bốc khói, uống nhẹ một ngụm..

-" Mọi việc sao rồi?"

Buông ly cafe đặt lên bàn..

-" Lâm Hướng Châu thuê luật sư chạy án cho Lâm Ái Hân... sáng nay bọn họ sẽ được vào "

Ánh mắt Hạ Quân Vỹ cụp xuống nên Đỗ An không biết cảm xúc anh như thế nào.. Chỉ thấy anh nhếch môi..

-" Nói với Trương Hải, tôi muốn Lâm Ái Hân vĩnh viễn không thấy được ánh sáng mặt trời"

Rất nhẹ nhàng, hờ hững, nhưng lại chấm dứt số phận của một người...

-" Hạ tổng.. anh yên tâm.. tôi biết phải làm sao "

Đỗ An ngừng vài giây rồi nói tiếp..

-" Hạ tổng.... sự việc Lâm Ái Hân gây ra cho cô  Lam, không biết vì sao lại được tiết lộ với báo chí...."

Sự việc  lần này, chỉ có nội bộ biết đến. Hạ Quân Vỹ không phải muốn giữ mặt mũi cho Lâm Hướng Châu.. Anh chỉ e ngại mọi việc không khéo sẽ ảnh hưởng đến vợ anh...

Chẳng gì ghê gớm bằng truyền thông, bới móc đề tư là nghề của bọn họ.. Dù một chút lời không hay, anh cũng không muốn bảo bối nhà anh phải bận lòng.. Nhưng sự việc lần này đã bị cánh truyền thông biết được, đối với anh những chuyện này đều vặt vãnh, không đáng để vào mắt... Nhưng vợ anh thì khác, cô vô cùng nhạy cảm, đặt biệt rất mềm lòng anh không muốn cô bị vướng vào vòng xoáy của bọn nhà báo.

-" Cậu chủ.. có người gửi thư cho cô Lam "

Vú Lâm từ ngoài đi vào, đến gần đưa phong thư cho Hạ Quân Vỹ.. Anh nhìn xem địa chỉ, sau đó mở ra xem... chỉ thấy ánh mắt sắc lạnh lại trở nên nhu tình, bên môi còn vương ý cười.. anh nhẹ nhàng đặt phong thư xuống, đôi mắt thâm sâu nhìn Đỗ An.

-" Cậu chuẩn bị cho tôi hai vé đi Mỹ vào tối nay .. mọi việc ở đây giao cậu xử lý.. cần gì liên hệ với tôi "

Đỗ An liếc sơ phong thư chỉ thấy địa chỉ đến từ Mỹ.. Không biết trong thư viết gì, khiến tâm tình Hạ Quân Vỹ lại trở nên vui vẻ...

Cũng tốt, Đỗ An ngẫm nghĩ, nếu để Tần Lam xuất ngoại khi truyền thông đánh động sẽ không ảnh hưởng đến cô.. Anh biết Hạ Quân Vỹ đang suy nghĩ cho tâm tình vợ của mình...

Một thân mệt mỏi ngồi phịch xuống sopha, Lâm Hướng Châu day day trán, mắt nhắm lại, ngả đầu ra cạnh ghế, để nghỉ ngơi... Tư Hàng mẹ của Lâm Ái Hân đôi mắt sưng húp từ trên lầu đi xuống... vẻ mặt đau lòng nhưng không kìm nén giận dữ.. Tính tình của Lâm Ái Hân được di truyền từ bà.

-" Ông đi đâu giờ này mới về... con gái tôi giờ này, không biết sống chết trong tù ra sao? Mà ông đi cả đêm không về.. Nguời còn nồng nặc mùi rượu... Ông nói đi? có phải ông đi tìm mấy con đàn bà đó không?"

Lời nói bén nhọn, tay chỉ về phía Lâm Hướng Châu mắng chửi.. Lâm Hướng Châu mở mắt ra, cau mày khó chịu..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!