Chương 31: (Vô Đề)

Ở trung tâm Luân Đôn, bên trong một nhà hàng Pháp cao cấp.

Lys là một cô gái lai Trung

-Anh, chú của cô ấy có dòng máu hoàng thất của hoàng gia Anh nên đương nhiên địa vị của Lys cũng không hề tầm thường.

Đây là lần đầu tiên cô ấy tới một buổi xem mắt mà người đàn ông ngồi đối diện lại mang tới cho Lys cảm giác như đang tham gia một cuộc họp kinh doanh nghiêm túc, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc nào.

Hoặc cũng có thể là bởi vì cảm giác áp bách trên người của anh quá mạnh, khiến bầu không khí trên bàn ăn có chút bí bách.

Sau khi các món khai vị kết thúc, Lys có thể cảm nhận rõ rằng người ngồi đối diện không hề có hứng thú, anh có mặt ở đây chỉ là để đối phó với phía gia đình.

Thế nhưng lễ giáo của người đàn ông này vô cùng tốt, tuy phải miễn cưỡng xuất hiện ở đây nhưng anh cũng không hề bất lịch sự hay có chút sơ suất nào.

Cô ấy không khỏi có chút thất vọng, bởi vì Hoắc Duật Thâm thật sự là một vị hôn phu phù hợp với tiêu chuẩn về mọi mặt, nếu thực sự bỏ lỡ anh thì thật đáng tiếc.

Lúc này, ánh mắt của cô ấy vô tình chú ý tới một nơi, chính là thứ trên cổ tay anh.

Đó là một chiếc vòng tay được bện thủ công có chút thiếu tinh tế, thậm chí nhìn còn có chút rẻ tiền.

Nhìn nó không giống với thứ có thể xuất hiện trên cổ tay anh, trông vô cùng không hợp với địa vị cao quý của Hoắc Duật Thâm.

Giống như một món quà được một người con gái tặng cho vậy.

Lys lớn lên ở nước ngoài nên đương nhiên cô ấy rất thẳng thắn, kể cả trong mối quan hệ nam và nữ.

Cô ấy không chút do dự hỏi:

"Anh Hoắc đã có người mình thích rồi đúng không?"

Người đàn ông cũng thẳng thắn trả lời: Có rồi.

Cô ấy nói thẳng suy nghĩ của mình bằng thứ tiếng Trung bập bẹ:

"Nhưng chắc có lẽ gia cảnh của cô ấy không xứng với anh Hoắc. Cho nên bố anh mới không đồng ý, nếu không, hôm nay chúng ta đã không gặp nhau ở đây."

Đúng vậy.

Giọng nói của anh trầm thấp êm tai:

"Nhưng sau ngày hôm nay, tôi sẽ không nghe theo ý muốn của ông ấy mà tham gia vào những buổi xem mắt kiểu như vậy nữa, đây là lần cuối cùng."

Lys hơi sửng sốt, đôi đồng tử màu vàng kim lộ rõ ​​vẻ ngạc nhiên.

Thậm chí cô ấy còn cho rằng mình nghe lầm:

"Anh định vì cô ấy mà đấu tranh với người nhà sao?"

Theo quan điểm của cô ấy, những người như họ từ khi sinh ra đã mất đi quyền tự do lựa chọn người mình yêu, luôn phải đặt lợi ích của bố mẹ hoặc công việc kinh doanh của gia đình lên hàng đầu.

Người đàn ông đối diện không trả lời, anh cụp mắt nhìn chiếc vòng trên cổ tay, lông mày bất giác nhíu lại.

Ba mươi năm qua, thật ra Hoắc Duật Thâm không nghĩ quá nhiều đến chuyện kết hôn, anh bị hận thù cuốn đi, bước đi không mục đích trong màn đêm mông lung, thậm chí còn không nhìn thấy một tia sáng nào.

Cho dù thực sự nghĩ tới quan hệ hôn nhân, thì có lẽ cũng sẽ giống như bây giờ, sẽ lập hôn ước cùng một người chưa từng gặp mặt, giống như tham gia một dạng hợp đồng kinh doanh đôi bên cùng có lợi vậy, không liên quan đến tình cảm, chỉ liên quan đến lợi ích.

Anh là một con rối, một cỗ máy chỉ nghĩ đến việc trả thù, chính vì vậy không nên có bất kỳ cảm xúc thừa thãi nào khác.

Sau khi chuộc tội xong, anh sẽ kết thúc cuộc sống cô độc và lạnh lẽo này theo cách của riêng mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!