Mãi cho đến khi ngồi trên chiếc xe hơi quen thuộc, từ từ lăn bánh rời khỏi đồn cảnh sát, Nhiêu Niệm vẫn chưa hoàn hồn lại. Hơi nóng và nhiệt độ còn sót lại bên tai khiến cô nhớ rõ chuyện vừa mới xảy ra.
Anh vừa mới…hôn vào tai cô?
Không, có lẽ là do Tạ Tiêu ở đó nên người đàn ông đã bộc lộ tính chiếm hữu của mình.
Trong thế giới của người lớn, một nụ hôn chưa đủ để khẳng định niềm yêu thích.
Đừng suy nghĩ nhiều, đừng ảo tưởng nữa, Nhiêu Niệm không ngừng lặp đi lặp lại điều này trong lòng, cố gắng làm cho nhịp tim đang đập một cách không kiểm soát của mình bình tĩnh lại.
Nếu một ngày nào đó anh không cần vị hôn thê hờ này nữa, cô có thể dễ dàng dứt áo ra đi.
Thấy cô yên lặng ngồi bên cạnh, Hoắc Duật Thâm cũng trầm tư một lúc lâu rồi mới nghiêng đầu nhìn về phía cô: Xin lỗi, tôi chỉ….
Cô vội vàng cắt ngang câu nói còn đang dang dở của anh:
"Anh Hoắc không cần phải giải thích."
Hoắc Duật Thâm khẽ nhíu mày, rõ ràng ban nãy còn gọi tên anh, bây giờ đã chuyển thành anh Hoắc.
Hơi thở của Nhiêu Niệm hơi gấp gáp, cô nở một nụ cười tựa như không có chuyện gì xảy ra.
"Những chuyện này là một phần của giao kèo, tôi không ngại."
Nhìn nụ cười hờ hững của cô, ánh mắt Hoắc Duật Thâm tối sầm lại.
Cô chỉ đang coi nó như một cuộc giao dịch, cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.
Tức thời, không khí trong xe tựa như ngừng chuyển động, ánh đèn bên ngoài lần lượt lướt qua cửa sổ, biểu cảm của người đàn ông cũng mờ mịt, đôi mắt tối sầm không có cảm xúc.
Cuối cùng, anh vẫn quay mặt đi, không nói hết những lời còn đang dang dở.
"Hôm nay muộn rồi, về nhà tôi đi."
Được.
Cô vẫn đang nghiêm túc đóng vai một tình nhân bé nhỏ ngoan ngoãn nghe lời.
Bầu không khí trong xe trở nên ảm đạm, nhưng Nhiêu Niệm lại cảm thấy như vậy mới đúng.
Khác với sự nóng bỏng hồi nãy, tình trạng lúc này giống như mấy cặp đôi đang chiến tranh lạnh với nhau.
Lần thứ hai đến nhà Hoắc Duật Thâm, Nhiêu Niệm cứ như ngựa quen đường cũ.
Ngay cả chú Tuân cũng không hề ngạc nhiên khi gặp lại cô, nhanh chóng sai người làm đi chuẩn bị phòng riêng và đồ vệ sinh cá nhân.
Sau khi về đến nhà, Hoắc Duật Thâm một mình đi vào phòng sách. Thấy anh không dặn dò gì nên Nhiêu Niệm yên tâm trở về phòng, nhưng cô không đi ngủ ngay, vì còn có việc quan trọng cần phải giải quyết.
Việc đầu tiên là gửi Wechat cho Ô Na, nhờ cô ấy tìm cho cô tài liệu chi tiết về các cuộc đấu giá của Thanh Vũ trong hai năm qua, bao gồm thông tin về giá giao dịch cũng như video ghi lại cuộc đấu giá trong thời gian ngắn nhất có thể.
Trực giác mách bảo Nhiêu Niệm, chắc chắn sẽ có những vụ việc tương tự từng xảy ra trước đây.
Nhưng mà dùng di động để xem những tài liệu này thì hơi bất tiện, Nhiêu Niệm đành phải gọi người giúp việc vào.
"Giúp tôi tìm một chiếc máy tính bảng được không?"
Người giúp việc cung kính đáp lại:
"Phiền cô chờ cho một lát."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!