Chín giờ tối, trong trụ sở cảnh sát thành phố Hồng Kông, tiếng Quảng Đông liên tục vang khiến hoàn cảnh xung quanh thêm ồn áo náo nhiệt.
Ngược lại, bầu không khí trong phòng thẩm vấn ở cuối hành lang vô cùng ngột ngạt. Đồn cảnh sát đã vô cùng cẩn thận, sắp xếp một nữ cảnh sát nói tiếng phổ thông để thẩm vấn Nhiêu Niệm.
Nữ cảnh sát đứng dậy rót một cốc nước đưa cho cô, đặt nó trước bàn rồi cố gắng trò chuyện với cô một cách lịch sự.
"Chào cô Nhiêu, hiện tại chúng tôi đã tìm kiếm được một vài chứng cứ, từ khi vật phẩm bán đấu giá chuyển thành món đồ này, cô cũng tạm thời được trở thành đấu giá viên chính thức của buổi đấu giá."
"Theo như chúng tôi được biết, trong quá trình buổi đấu giá diễn ra, món đồ này đã được mọi người tranh giành quyết liệt. Thế nhưng, con dấu trên giấy chứng nhận thẩm định do phòng đấu giá Thanh Vũ xác nhận lại là giả mạo.
Chúng tôi hi vọng cô có thể thành thật khai báo những việc đang bị che giấu.
"Mấy giờ liền không uống nước, cổ họng Nhiêu Niệm khô như hoa quả sấy, đã thế không khí trong phòng thẩm vấn cũng vô cùng áp lực khiến cô cảm thấy tức ngực và khó thở. Cô ngồi trên ghế, cầm lấy cốc nước vừa được rót nhấp một ngụm cho cổ họng bớt khó chịu, rồi mới khàn giọng nói."Tôi thực sự không biết, khi tôi đi giám định, vật phẩm vẫn là thật."
Từ khi bị đưa đến đồn cảnh sát để điều tra cho đến bây giờ, Nhiêu Niệm đã lặp đi lặp lại câu nói này không biết bao nhiêu lần.
Bốn tiếng trước, trong phòng tiệc trên tầng 35 của khách sạn Regal Riverside ở Hồng Kông.
Cuộc đấu giá diễn ra đúng như dự kiến, mọi thứ vô cùng suôn sẻ cho đến khi vật phẩm cuối cùng được đưa ra trước công chúng. Sự cạnh tranh để giành lấy món đồ này vô cùng khốc liệt, thậm chí vượt xa cả dự tính của cô.
Lúc đó, Nhiêu Niệm đã phát giác có vài người bất thường, nhưng do đang ở trên sân khấu nên cô chẳng thể làm gì được.
Cho đến khi vật phẩm được nâng lên gấp gần 5 lần giá khởi điểm, người chiến thắng là ông chủ của một công ty thích sưu tầm đồ cổ, lúc đi lấy hàng ở sau hội trường đã dẫn theo ba chuyên gia đến để kiểm tra.
Ngay trước khi kí giấy nhận đồ thì đột nhiên xảy ra vấn đề.
Vật phẩm này là hàng giả.
Không chỉ vậy, giấy tờ xác nhận vật phẩm còn do đích thân Nhiêu Niệm ký vào ngay đêm qua. Lúc cô đến nhà kho để kiểm tra, chắc chắn nó vẫn còn là hàng thật.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi từ đêm hôm qua đến chiều hôm nay, đã có người lén lút đánh tráo đồ. Thậm chí cả giấy xác nhận đã được đóng giấu mà hôm qua cô ký cũng là giả nốt. Từ góc nhìn của mọi người, họ sẽ nghĩ là cô thông đồng với người ngoài để làm giả chứng từ.
Sự việc này do ai đó làm ra, còn cô là con dê thế tội.
Nhận ra mọi thứ đều là cái bẫy đã được mắc sẵn chỉ đợi cô sa vào, Nhiêu Niệm chỉ có thể cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh.
Cô hít sâu một hơi, ánh mắt vô cùng tỉnh táo:
"Tôi không biết chuyện này là thế nào, tôi có thể lấy danh tiếng của tôi với tư cách là một đấu giá viên ra để đảm bảo, khi tôi kiểm tra thì vật phẩm vẫn là hàng thật."
Thấy cô vẫn cứ khăng khăng, nữ cảnh sát phụ trách thẩm vấn cô thở dài, tỏ vẻ tiếc nuối.
"Tiếc thay cho cô Nhiêu, người mua đã kiểm tra nhiều lần và xác nhận món đồ này là hàng giả."
Nhiêu Niệm vội vàng nói tiếp:
"Thế còn camera giám sát thì sao, các cô đã kiểm tra camera ở kho chứa đồ chưa? Từ tối qua đến chiều hôm nay chắc sẽ có người lén lút đánh tráo đồ."
"Không may là buổi tối trước khi cuộc đấu giá xảy ra sự cố, đường điện đã bị cắt để sửa chữa do gần đó xảy ra một vụ hỏa hoạn."
Lời vừa dứt, hy vọng duy nhất của Nhiêu Niệm gần như tan vỡ, cô cảm thấy toàn thân ớn lạnh như thể rơi vào hầm băng.
Sao mà có lắm sự cố như vậy chứ?
Nhiêu Niệm tức đến nỗi bật cười.
Người chủ trì chính của buổi đấu giá này vô tình gặp chuyện nên mới tới lượt cô thay thế, cô vô tình ký vào một bản thẩm định giả, camera giám sát nhà kho vào trước hôm đấu giá tình cờ không dùng được. Và rồi hàng thật biến mất, hàng giả lên ngôi.
Cô gần như đột ngột mất đi hy vọng cuối cùng, bất lực dựa vào lưng ghế tựa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!