Mọi người xôn xao bàn tán:
"Đúng rồi, đúng rồi! Thái tử phi chắc chắn là yêu tinh phương Tây. Nếu không thì sao nàng ta có thể chơi dương cầm được? Chỗ chúng ta làm gì có ai biết thứ đó."
Đợi đến khi Hồng Minh tỉnh lại khỏi cơn bạo bệnh, muốn ra khỏi thành tìm người lần nữa, thì lời đồn này đã được biến tấu thành rất nhiều phiên bản.
Phiên bản mới nhất là có người nhìn thấy Thái tử phi biến thành người chim, đậu trên mái nhà phủ Hoàn Nhan, kêu lên mấy tiếng ai oán rồi bay về phía Tây.
Thật hoang đường!, ngoài miệng Hồng Minh nói vậy, nhưng trong lòng hắn cũng dần tin vào những lời đồn đại này.
Ngay từ lần đầu tiên gặp Hạ Linh, hắn đã biết cô nương này không đơn giản.
Nàng chưa từng gặp người phương Tây bao giờ, vậy mà lại biết chơi dương cầm.
Nàng chưa từng học y, vậy mà bệnh nhân đến tay nàng đều được chữa khỏi.
Nàng chưa từng đọc qua binh thư, vậy mà lại có thể bày bố ra trận pháp s.ú.n. g hỏa mai kỳ diệu, kinh người.
Càng không cần phải nói đến việc nàng có thể tiện tay vẽ ra bản thiết kế s.ú.n. g hỏa mai khiến người khác phải trầm trồ khen ngợi, tự sáng tạo ra ngôn ngữ chữ cái, cùng với những tư tưởng kỳ lạ mà nàng dạy cho phu tử và những người khác ở trường học.
Mãi cho đến sau sự biến đoạt môn, khi nghe thấy nàng trong lúc ngủ mơ lẩm bẩm nói không về được nữa, lại ôm lấy mình gọi nhị ca, nói rất nhiều lời kỳ quái... Hắn mới biết, Hạ Linh đến từ một thế giới khác.
Chẳng lẽ nàng thật sự đã tìm được cách để quay về?
Vậy là hắn thật sự đã mất Hạ Linh rồi, kiếp này không còn có thể gặp lại nữa.
Nghĩ đến đây, nước mắt Hồng Minh tuôn rơi như mưa, hắn phun ra một ngụm m.á. u tươi rồi lại rơi vào hôn mê.
Các thái y luống cuống tay chân, dùng hết mọi cách để cứu sống Thái tử.
Hoàng hậu khóc đến ngất lịm. Hoàng thượng lắc đầu, thở dài:
"Vô dụng rồi, vô dụng rồi."
Một tháng sau, 28 vị tướng quân của Thần Cơ doanh đồng loạt xin từ chức.
Hoàng thượng giữ lại vài lần cho có lệ, cuối cùng cũng phê chuẩn.
Đại học sĩ điện Bảo Hòa Mã Tế tâu rằng:
"Trời xanh có đức hiếu sinh, vũ khí của Thần Cơ doanh quá tàn bạo, sát thương quá lớn, làm tổn hại đến nhân luân. Thiên triều thượng quốc chúng ta nên lấy đức để thu phục lòng người."
Thế là s.ú.n. g ống bị cất vào kho, không còn được sử dụng nữa.
Hoàng thượng nắm trọn binh quyền, trên đời này không còn đội quân nào dám không tuân theo hiệu lệnh của đế vương nữa.
Trong triều đồn đại rằng, trận này Hoàng thượng không tốn một binh một tốt mà đại hoạch toàn thắng, không còn gì có thể kiềm chế được nữa.
Đông cung suy yếu, khó mà khôi phục lại được.
Khi ta nhận được những tin tức này, ta đã ở Giang Nam, cách xa ngàn dặm.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Hành trình này không hề dễ dàng.
Vừa ra khỏi thành, người đến đón ta đã không nói không rằng nhét ta vào một chiếc xe chở dược liệu, sau đó vận chuyển đến bến tàu, xuôi theo dòng Đại Vận Hà mà đi.
Từ khi xuyên không đến đây, ta vẫn luôn là đại tiểu thư của Hoàn Nhan gia, chưa từng phải chịu cảnh gió sương, vất vả như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!