Bạc Triều Từ hiểu được – Tống Giáng Lăng hiểu lầm.
"Ta không có ý đó!" – Cô vội vàng giải thích, ngượng ngùng nói tiếp, "Không, không phải ta đang ép ngươi phải lựa chọn."
"Ồ?" – Trong mắt Tống Giáng Lăng ánh lên một tia cười khẽ – "Vậy là ta hiểu nhầm Bạc tiểu thư sao?"
"Vốn dĩ là…" – Bạc Triều Từ còn chưa nói xong, hơi thở bỗng nghẹn lại.
Tống Giáng Lăng khẽ liếc xuống từ trên cao, khí thế lập tức đè ép, giọng điệu lạnh nhạt mang theo chút trêu chọc độc miệng:
"Ta lại tưởng Bạc tiểu thư có ý là, nếu chúng ta không giành được Cúp Ngân Long, thì sẽ không đáng để ngươi cùng kề vai chiến đấu."
"Không có!" – Bạc Triều Từ ỉu xìu phản bác – "Ta… lời của ta còn chưa nói hết mà, là ngươi ngắt lời ta trước…"
Tống Giáng Lăng hơi bất ngờ, "Vậy sao? Xin lỗi nhé. Vậy xin hỏi Bạc tiểu thư định nói gì tiếp nào?"
Nhưng ánh mắt cô nhanh chóng dừng lại – người trước mặt, cô gái trẻ, khóe mắt đỏ ửng như sắp khóc, làn da vốn trắng nay ửng hồng, trông đúng kiểu vừa bị bắt nạt… khiến người ta không tài nào dời mắt nổi.
Ngón tay Bạc Triều Từ khẽ siết lại, nhớ đến câu mình sắp nói thì lại càng ngại, cúi đầu lắp bắp:
"Nếu như các ngươi lần này nâng được Cúp Ngân Long… thì… ta cũng muốn gia nhập. Cùng các ngươi… tiếp tục bảo vệ ngôi vương."
Câu nói ấy có phần tự tin hơi quá. Dù GYR là team top
-tier, nếu họ thua mùa này thì chắc chắn sẽ có không ít tài năng trẻ muốn vào thay thế. Còn cô, đã 21 tuổi – cái tuổi không còn "trẻ" trong giới eSports – lại chẳng có thành tích nổi bật. Vậy mà vẫn dám nói "bảo vệ quán quân".
Bạc Triều Từ hơi cụp mắt, nhưng trong lòng vẫn có một phần tin tưởng. Sau tất cả những tổn thương và cô độc mình từng trải qua, khát vọng được cùng đồng đội chiến đấu vì vinh quang… cô không thua kém bất cứ ai.
Gió đêm nhẹ thổi qua, trời sao rực rỡ. Một bàn tay ấm áp đặt lên mái tóc cô, khẽ xoa dịu dàng. Giọng nữ thấp trầm vang lên:
"Cảm ơn ngươi."
Bạc Triều Từ ngẩng đầu, ngỡ ngàng.
Tống Giáng Lăng nhanh chóng thu tay lại, mắt phượng cong lên, ánh cười trong đáy mắt long lanh như làn nước mùa xuân:
"Cảm ơn Bạc tiểu thư đã tin tưởng chúng ta. Nguyện ý chọn đồng hành cùng chúng ta."
Trái tim Bạc Triều Từ đập mạnh một nhịp. Được Tống Giáng Lăng thừa nhận… là cảm giác rất tuyệt.
"Nhưng…" – Tống Giáng Lăng nhìn cô chăm chú, ánh mắt trong như hổ phách – "Lần này, ngươi thật sự đã nghĩ kỹ chưa?"
"…Ừ." – Bạc Triều Từ khẽ đáp, giọng mềm nhưng ánh lên sự kiên định.
Sau bao nhiêu trăn trở, cô cuối cùng cũng đã đưa ra lựa chọn.
Giấc mơ tuổi trẻ, sau khi bị xé làm đôi giữa hai thế giới, cuối cùng cũng được cô nhặt lại.
…Nói đơn giản, thử một lần xem.
Lần này, cô có quyền được tùy hứng. Cũng có đủ sức để đẩy lui mọi ràng buộc phía sau lưng mình.
Trong màn đêm yên tĩnh, Tống Giáng Lăng nở nụ cười. Giống như ánh mặt trời mùa đông, ấm áp và dịu dàng. Mắt cô ánh lên tia sáng, đưa tay ra, không quá gần cũng không quá xa, lịch sự và chân thành:
"Vậy thì, Bạc tiểu thư – nguyện ý cùng chúng ta, bắt đầu từ bữa tối này chứ?"
"Hả?"
Đối diện ánh nhìn ngơ ngác của thiếu nữ trẻ, Tống Giáng Lăng khẽ cong môi, nụ cười càng sâu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!