Chương 8: Học Trò

Ngày hôm sau, Hạ Du chính thức đi làm tại chi nhánh nước giải khát của tiệm lướt sóng Summer. Kk sợ cô chưa quen nên đã ở bên cạnh một lúc vào buổi sáng, tận tình chỉ dạy cô cách nhận order và đón tiếp khách. Sau đó vì kk còn có lớp dạy lướt sóng, Trình Lập cũng bận việc khác nên cả tiệm hoàn toàn giao cho một mình cô.

Ban đầu Hạ Du khá lo lắng, nhưng sau khi tiếp đón được vài vị khách và pha chế đồ uống thành thạo thì cảm giác hồi hộp cũng biến mất.

Keng.

Vừa mới mang ra một ly nước ép nho, tiếng chuông gió lại vang lên. Hạ Du lập tức đứng dậy khỏi ghế: "Chào mừng-"

Một người đàn ông bước vào. Áo phông đen, quần dài xám, dáng người cao ráo, lại trông như vừa ngủ dậy. Hai chữ "quý khách" còn lại bị Hạ Du nuốt ngược vào trong.

"Trình Lập đâu rồi." Người đến chính là Hứa Bạch Nghiên.

Hạ Du đáp: "Ông chủ Trình bận việc rồi ạ."

"Ồ."

Hứa Bạch Nghiên đứng tại chỗ không nhúc nhích, trông như đang cố tỉnh lại sau một giấc mộng du. Nhưng phải nói rằng vẻ mặt này trên gương mặt anh vẫn rất đẹp trai.

"Huấn luyện viên, anh có muốn uống một ly trà trái cây để tỉnh táo không?" Hạ Du tốt bụng hỏi.

Hứa Bạch Nghiên nhìn Hạ Du. Lúc này, cô đang đứng sau quầy bar nhìn anh, rất yên tĩnh, chỉ có chiếc kẹp tóc hình bướm nhỏ cài bên tóc mái trông như đang muốn bay đi.

"Cô biết làm món gì?"

"Bây giờ tôi làm được tất cả rồi ạ." Hạ Du nói với vẻ vui vẻ và có chút tự hào. "Tất cả các món trong tiệm đều được, tôi mời anh nhé."

Hứa Bạch Nghiên ngồi xuống chiếc ghế cao trước quầy bar, một tay chống đầu: "Mời tôi à?"

"Vâng… Hôm qua cảm ơn anh đã dạy tôi lướt sóng miễn phí." Hạ Du thật lòng cảm ơn anh nên cô rất nhiệt tình nói: "Hay là tôi làm cho anh một phần combo của tiệm nhé. Combo sẽ bao gồm một món tráng miệng. Trà trái cây thì anh muốn uống gì… Trà đá dưa hấu hoa nhài? Xoài xanh? Hay món khác?"

Hứa Bạch Nghiên ban đầu không có ý định uống trà trái cây, nhưng thấy vẻ nhiệt tình của cô thì anh cũng không muốn từ chối nữa.

Ừm, cảm giác có học viên hình như cũng không tệ lắm.

"Trà dưa hấu đi, món tráng miệng thì thôi, tôi không thích ăn."

"Vậy anh đợi một chút."

Hạ Du quay người đi cắt dưa hấu. Dưa hấu rất tươi, cắt xong cô cho vài miếng vào ly dầm nát, rồi chuẩn bị đá viên và si

-rô…

Hứa Bạch Nghiên ngồi tại chỗ, một tay chống đầu, một tay đặt trên quầy bar lướt điện thoại. Vì anh ngồi ngay trước bàn cắt trái cây nên Hạ Du vừa ngước mắt lên là có thể nhìn thấy bàn tay của anh. Ngón tay anh rất dài, khớp xương rõ ràng, mu bàn tay nổi gân xanh, toát lên vẻ mạnh mẽ của một chàng trai trẻ.

"Lát nữa đừng cho nhiều si

-rô." Giọng nói từ phía trước vọng lại.

Hạ Du giật mình: "À… vâng."

Cô cúi xuống, trong lòng thầm ngưỡng mộ bàn tay của huấn luyện viên sao lại đẹp đến thế. Có phải những người đẹp thì cái gì cũng đẹp không? Thật là không công bằng.

Keng.

Khi cô đang tiếp tục pha chế, lại có người bước vào tiệm. Người vào trước là Trình Lập, phía sau còn có hai cô gái và một chàng trai. Họ mặc đồ bơi, trang điểm và làm tóc rất sành điệu.

"Các em có thể gọi món ở đây hoặc ngồi xuống trước, chúng ta sẽ nói chuyện xem trình độ các em đến đâu để anh sắp xếp huấn luyện viên." Trình Lập nói với họ.

"Vâng ạ." Ba người họ đi đến trước quầy bar.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!