Chương 33: Tặng Quà

Tối hôm đó khi về đến nhà, Hạ Du nhận được rất nhiều tin nhắn Wechat từ mọi người ở Summer.

[Hai người ở bên nhau thật rồi à?] 

[Từ khi nào thế?] 

[Ối giời ơi!!!! Chúc mừng nhé!] 

[Giấu kỹ ghê!] 

[Àaaaaaaa Hạ Du!!! Sao không phải là tớ!!! Đáng ghét!] …

Hạ Du nằm trên giường, nhìn tin nhắn của mọi người, khóe miệng không kìm được cong lên.

Sau khi trả lời từng người một, cô lại vào WeChat, nhìn lại bài đăng của Hứa Bạch Nghiên trên đỉnh núi cách đây không lâu.

Đó là một bức ảnh phong cảnh đêm và một bức ảnh chụp chung của hai người họ. Phần chú thích chỉ có một biểu tượng nhỏ: [Mặt trăng].

Lúc này bình luận dưới bài đăng đã rất dài, toàn là bạn bè chung của họ la hét, than vãn, chúc mừng, vô cùng náo nhiệt. Sau khi lướt qua một lượt, cô bấm vào bức ảnh chụp chung của họ, từ từ phóng to.

Thật gần, thật thân mật. Anh ấy thật đẹp trai. Ưm… vẫn không giống thật chút nào.

Nhưng ngay giây tiếp theo, câu nói của anh lại hiện lên trong đầu cô: "Khoảnh khắc này không phải là giả, sau này em có thể xem lại bất cứ lúc nào."

Nụ cười trên mặt Hạ Du đột nhiên rạng rỡ hơn. Cô đưa ngón trỏ ra, nhấn vào nút "Thích" bài đăng của anh.

Vẻ đẹp của đêm nay, tất cả đều là sự thật...

Ngày hôm sau, Hứa Bạch Nghiên vừa bước vào quán đồ uống Summer đã nghe thấy Trình Lập mỉa mai nói: "Hạ Du không có ở tiệm đâu."

Hứa Bạch Nghiên đứng bên quầy bar: "Cho tôi một ly nước."

Trình Lập tiện tay rót cho anh một ly, hừ lạnh: "Cậu đúng là bất ngờ thật đấy. Cậu có biết sau khi cậu đăng lên WeChat tối qua, có bao nhiêu người chạy đến hỏi tôi có phải là thật không không?"

"Đã đăng cả ảnh chụp chung rồi, còn phải hỏi thật hay giả à?"

"Có lẽ họ sợ cậu đang chơi thật hay thách."

Hứa Bạch Nghiên: "Vô vị."

Trình Lập quen Hứa Bạch Nghiên đã lâu, chưa từng thấy anh đăng lên WeChat, lại còn là một bài đăng sến sẩm như vậy. Nếu không phải anh biết Hứa Bạch Nghiên thật sự đã động lòng với Hạ Du thì anh cũng đã nghĩ có phải cậu ta chơi game thua rồi không!

"Khi nào cô ấy sẽ quay lại?" Hứa Bạch Nghiên hỏi.

Trình Lập: "Cậu hỏi tôi à? Với mối quan hệ của hai người, chẳng phải cậu nên biết rõ hơn sao?"

"Hôm nay cô ấy đi mua sắm với bạn, tôi không hỏi nhiều." Hứa Bạch Nghiên cau mày: "Ông là ông chủ, ông nên biết khi nào cô ấy quay lại làm việc chứ."

"Tôi không biết, cô ấy nói chuyện với kk." Trình Lập nói xong thì chống cằm cười: "Không hỏi là để tỏ ra mình không quá bám dính à?"

Hứa Bạch Nghiên khựng lại: "Câm miệng đi, tôi ra ngoài lướt sóng một lát."

"Ê, ê, cho tôi đi cùng với!"

"Cửa hàng không trông à?"

"kk sắp đến rồi."

Vài phút sau, chị kk đến tiệm thay ca. Trình Lập đi theo Hứa Bạch Nghiên thay đồ lướt sóng rồi cùng đi ra bãi biển.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!