Chương 30: Gần Gũi

Việc bắt đầu thì nồng nhiệt, nhưng dừng lại thì khó vô cùng. Hứa Bạch Nghiên ôm cô và cọ sát thêm một lúc lâu trên bàn đảo bếp, cuối cùng mới chịu buông cô xuống.

"Em ra phòng khách ngồi đi, anh rửa cho."

"Vâng…" Hạ Du không dám chần chừ nửa giây, sợ anh hối hận lại kéo mình lên bàn nữa. Cô quay đầu bỏ chạy.

Hứa Bạch Nghiên nhìn theo bóng lưng cô khẽ cười, rồi rửa sạch số trái cây cô đã bỏ vào bồn.

"Buổi trưa em muốn ăn gì?" Đặt trái cây đã rửa sạch lên bàn trà, Hứa Bạch Nghiên ngồi xuống bên cạnh cô.

Mặt Hạ Du vẫn còn nóng bừng, cô khẽ nói: "Em thế nào cũng được. Không phải em mời anh sao, anh chọn đi."

Hứa Bạch Nghiên xoa đầu cô: "Buổi chiều em phải đến Summer làm việc đúng không?"

"Vâng."

"Vậy thì gọi đến nhà đi. Ăn xong anh sẽ đưa em qua."

Ngoài trời nóng, ra ngoài ăn cơm khá phiền phức. Hạ Du gật đầu: "Thế thì em gọi đồ ăn, anh chọn nhà hàng nhé."

Nói rồi, cô đưa điện thoại đến trước mặt anh.

Cô cứ kiên quyết muốn mời nên Hứa Bạch Nghiên cũng không phụ lòng tốt của cô. Anh nhận lấy điện thoại và lướt trên ứng dụng giao hàng. Hạ Du ngồi bên cạnh đợi, nhân tiện mở TV, định chọn một bộ phim để xem. Làm vậy thì cô mới có thể không bị ám ảnh bởi cảnh tượng vừa rồi, khiến bản thân không thể suy nghĩ bình thường được.

"Ăn ở Phẩm Tiên Cư nhé?"

Phẩm Tiên Cư là một nhà hàng Trung Quốc ở Hải Thành. Hạ Du đã ăn thử một lần và thấy rất ngon. Cô gật đầu: "Được ạ."

Hứa Bạch Nghiên bấm vào để chọn món. Đúng lúc này, một tin nhắn WeChat hiện lên:

Anh Dư An: [Xuất viện rồi, yên tâm nhé.]

Anh khẽ nhíu mày, nhưng ánh mắt vẫn tập trung vào thực đơn. Sau khi chọn xong vài món, anh đưa điện thoại cho cô: "Em chọn thêm vài món em thích đi, với cả Tống Dư An vừa gửi tin nhắn đến đấy."

"Ồ." Hạ Du nhận điện thoại, mở WeChat. Sau khi đọc tin nhắn, cô trả lời lại: [Chúc anh sớm bình phục.]

Sau đó, cô chuyển sang ứng dụng gọi đồ ăn và bắt đầu chọn món.

Hứa Bạch Nghiên tựa lưng vào ghế sofa, nhìn cô vài lần rồi đột nhiên hỏi: "Biệt danh em đặt cho anh là gì thế?"

Hạ Du quay lại: "Hả?"

"Cậu ta là "Anh Dư An", vậy anh là gì?"

Hạ Du chớp mắt hai cái rồi đột nhiên im lặng. Hứa Bạch Nghiên cảm thấy không ổn, liền ghé sát vào: "Mở ra, anh xem một chút."

Hạ Du hắng giọng, nói trước để anh chuẩn bị tinh thần: "Cái này… cái này là biệt danh em đặt cho anh lúc mới kết bạn thôi."

"Ồ? Vậy là gì?"

Anh cứ đòi xem, Hạ Du đành phải quay lại trang WeChat.

Ảnh đại diện của Hứa Bạch Nghiên nằm ngay dưới tên Tống Dư An. Biệt danh của anh chỉ có năm chữ nằm im lìm:

Huấn luyện viên lạnh lùng.

Hứa Bạch Nghiên từ từ quay đầu nhìn Hạ Du một cái.

Huấn luyện viên lạnh lùng, Anh Dư An.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!