Hải Thành rộng lớn như vậy, Hạ Du chưa từng nghĩ sẽ gặp Tống Dư An ở đây. Nhìn anh đứng không xa, ánh mắt kinh ngạc nhìn mình, cô bỗng cảm thấy hoang mang và bối rối. Dù sao thì không lâu trước đó, cô còn nói dối anh rằng mình đang đi dạo trong trung tâm thương mại ở Hàng Thành.
"Quen nhau à?" Ánh mắt Hứa Bạch Nghiên chuyển từ mặt Hạ Du sang người đàn ông đứng cách đó không xa. Người đàn ông kia lúc này cũng đang nhìn anh, trong mắt lộ rõ vẻ cảnh giác và thù địch.
Hạ Du gật đầu: "Ừm… quen."
Hứa Bạch Nghiên bình tĩnh thu lại ánh mắt, cầm chiếc ván lướt sóng từ tay cô: "Chủ nợ đến à?"
Hạ Du "á" lên một tiếng: "Không phải, chỉ, chỉ là bạn thôi."
"Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô, tôi còn tưởng chủ nợ đuổi đến tận Hải Thành rồi đấy."
Hạ Du có chút ngượng ngùng: "Huấn luyện viên, tôi qua đó một chút."
"Ồ."
Hứa Bạch Nghiên đáp xong, cầm ván lướt sóng đi thẳng vào trong nhà. Hạ Du bước về phía Tống Dư An, chỉ khoảng năm sáu mét mà cô đi thấy thật khó khăn.
"Anh Dư An, trùng hợp quá." Khi đứng trước mặt Tống Dư An, cô gượng gạo cười.
Tống Dư An nhìn bóng lưng Hứa Bạch Nghiên đang đi xa rồi lại nhìn Hạ Du, nhất thời không nói nên lời.
Người phía sau anh ta ngạc nhiên lên tiếng: "Hạ Du, em cũng ở đây à? Dư An nói em ở Hàng Thành, em đến đây từ khi nào vậy, sao không nói với bọn anh một tiếng?"
Người nói là Thái Vĩ Hào, bạn cùng phòng của Tống Dư An. Trước đây ở trường, Tống Dư An đã giới thiệu bạn cùng phòng cho cô, họ cũng đã ăn cơm chung vài lần nên đã có WeChat của nhau.
Hạ Du: "Em… em đến được một thời gian rồi."
"Vậy sao em chưa bao giờ nói với anh?" Tống Dư An lên tiếng, vẻ mặt khá nghiêm túc.
Từ nhỏ đến lớn, Tống Dư An luôn là người che chở cho cô, anh chưa bao giờ lạnh nhạt với cô. Nhìn thấy vẻ mặt hiếm hoi đó của anh, Hạ Du có chút chột dạ, đắn đo nói: "Em chỉ muốn đến đây để giải tỏa đầu óc thôi… Em nghĩ mọi người chắc có kế hoạch và sắp xếp riêng nên em không nói."
Tống Dư An nhíu mày: "Bọn anh cũng chỉ đến chơi thôi, có sắp xếp gì đặc biệt đâu. Nếu em nói với anh là em ở đây, chắc chắn chúng ta cũng có thể đi chơi cùng nhau. Em đến một mình à? Bây giờ em ở đâu?"
"Ở ký túc xá nhân viên. Em đang làm thêm ở tiệm lướt sóng này." Hạ Du nói. "Ban đầu không phải đi một mình, Lâm Oánh định đi cùng em nhưng có việc bận nên hoãn rồi…"
"Vậy là em quen Hứa Bạch Nghiên là vì làm thêm ở đây à?" Lúc này, Tiết Ân Cẩn đứng phía sau Tống Dư An đột nhiên hỏi với giọng có chút kích động.
Hạ Du nhìn qua phía Tống Dư An. Thực ra vừa nãy cô đã thấy cô ấy rồi, cả nhóm này chắc là đến tiệm Summer để uống nước, trên bàn còn đặt phần combo của tiệm cô.
Hạ Du: "Chị quen anh ấy sao?"
Tiết Ân Cẩn liên tục gật đầu: "Đương nhiên rồi! Anh ấy là thần tượng của chị mà. Trước đó tụi mình ăn cơm ở căng tin trường, nhớ chị có cho em xem video của anh ấy không? Ôi trời, mấy hôm trước chị nghe nói dạo này anh ấy hay xuất hiện ở đây, không ngờ vừa đến đã gặp rồi."
Căng tin… video…
Hạ Du nhớ ra rồi. Lần đầu cô gặp Tiết Ân Cẩn đúng là có chuyện này. Nhưng lúc đó đầu óc cô chỉ nghĩ đến chuyện Tống Dư An rất có khả năng thích Tiết Ân Cẩn nên cô đã quên bẵng cái video đó đi.
Tiết Ân Cẩn: "Hạ Du, có thể giúp chị hỏi xem có thể chụp ảnh chung không?"
Chụp ảnh chung? Sao lại giống như chụp ảnh với ngôi sao vậy, anh ấy nổi tiếng đến mức đó sao? Hạ Du có chút ngơ ngác: "Anh ấy vừa lướt sóng về, giờ đi tắm rồi. Chụp ảnh chung thì em không biết có được không, em với anh ấy cũng không thân lắm."
"Không thân sao? Vừa nãy thấy hai người đi cùng nhau, chị còn tưởng thân lắm chứ!"
Tống Dư An khẽ nhíu mày. Vừa rồi anh cũng thấy họ đi cùng nhau, người đàn ông kia và cô đi rất gần. Anh ta còn nhẹ nhàng đẩy trán cô, thật sự quá thân mật… Tính cách của cô trước giờ vốn chậm chạp, rất khó để thân thiết với người lạ. Vậy mà chỉ mới đến đây vài ngày, cô đã cười nói vui vẻ với người này rồi?
Thấy Tiết Ân Cẩn nhìn mình với ánh mắt dò xét, Hạ Du vội vàng lắc đầu: "Vừa nãy em đi xem anh ấy lướt sóng vì trước đó anh ấy là huấn luyện viên của em."
"Huấn luyện viên, anh ấy là huấn luyện viên của em à?" Tiết Ân Cẩn kinh ngạc: "Trước đó chị có nghe trong một nhóm lướt sóng nói anh ấy đang dạy học, học viên đầu tiên lại là một cô gái, hóa ra là em!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!