Chương 71: Em Có Đồng Ý Gả Cho anh không?

Tứ xưa đến nay, cảm giác khi chinh phục một điều gì đó luôn luôn không bị ràng buộc, không ép uổng.

Đối với Tiết Ngũ mà nói, Lưu Đình Vân chính là người duy nhất anh muốn có được, lại không có được.

không chiếm được, luôn luôn có sức hấp dẫn khó cưỡng lại.

Như ăn cá, nếu vướng phải xương, không nhìn thấy, sờkhông được, nhưng không thể nào bỏ lơ được. Thỉnh thoảng lại đâm một lần, rướn đau nhẹ dây thần kinh.

Nếu không nhổ bỏ, cứ đau rướn âm ỉ, rồi có ngày đau chết sống do viêm nhiễm.

"Ở nước ngoài một thời gian không còn như trước kia nữa." – Tiết Ngũ dựa vào cửa xe, cả người áp về phía Lưu Đình Vân vài phân, cười nghiền ngẫm, nói tiếp.

"Cả gương mặt đều non mịn mơn mởn hơn xưa."

Lưu Đình Vân lạnh mặt – "Người đàn ông đó, có phải anhbắt tới không?"

Tiết Ngũ liếc cô một cái – "Chẳng lẽ em nghĩ loại lừa cả người già như hắn ta còn lương tâm sao?"

Lưu Đình Vân không đếm xỉa tới lời trào phúng của anh – "Làm sao anh biết chuyện của gia đình tôi?"

Vẻ mặt cô đầy ghét bỏ, chợt cô nghĩ đến điều gì – "Mười mấy vạn đó là của anh?"

Tiết Ngũ phun một làn khói về phía cô – "Có thể là của nhà em."

Lưu Đình Vân vừa định nói tiếp, từ cánh cửa nhà phía bên trái xuất hiện một bác gái – "Đình Vân à, con mang bạn trai về rồi!"

Giọng bà rất lớn, mọi tiếng cất lên cả xóm đều nghe thấy, mấy nhà xung quanh tò mò ra nhìn xem.

"Xe xịn quá."

"Phía trước xe là con trâu phải không? Là ký hiệu xe? Tôi chưa thấy qua bao giờ."

Có người hiểu biết nói – "Là Lamborghini.

"Người nọ còn chi tiết nói luôn giá xe, càng làm cho mọi người xôn xao. Ánh mắt mọi người nghiêng nhìn về phía Tiết Ngũ, đangước lượng từ món trên người anh có giá cả ra sao. Trong chớp mắt, Tiết Ngũ đã được cân lượng trong mắt mọi người thành – người giàu."Tôi đã nói rồi mà, Đình Vân lên tivi, còn ra nước ngoài, ánh mắt rất cao, bình thường không lọt vào mắt được."

"Mẹ của Đình Vân chỉ lo hão, sớm chiều cứ lo không ai thèm lấy con gái mình."

"Đình Vân, bạn trai ở đâu? Làm gì?"

"Bạn trai của cô cũng làm việc kinh doanh ở nước ngoài phải không?"

Mọi người bảy miệng tám lời, ánh mắt thân mật nhìn qua Tiết Ngũ, thanh niên nam nữ ánh mắt tỏa sáng, nam xem xe, nữ xem Tiết Ngũ.

Đầu Lưu Đình Vân đau muốn nứt.

Người cùng trang lứa với cô trong thôn xóm cũng làm mẹ vài đứa con, chỉ có cô là chưa kết hôn. không ngoài ý muốn, cô chính là đối tượng được lấy ra tiêu khiển trong cuộc trà dư tửu hậu.

Tính huống này đột ngột phát sinh, khiến mọi người kinh động, cô cũng sững sờ.

Nhìn cảnh này, điếu thuốc trên môi Tiết Ngũ run rẩy, anhcúi đầu vỗ vỗ bụi bám trên ngực, dùng âm lượng chỉ có Lưu Đình Vân có thể nghe thấy nói – "Bạn trai?

"Vẻ mặt Lưu Đình Vân tự như ăn phải một con ruồi. Chỉ trong chốc lát, chuyện được truyền đi. Mọi người đều biết Lưu Đình Vân có bạn trai, bề ngoài soái ca, chạy xe sang, là người giàu có. Mọi người chạy đến xem mặt, cửa sắp bị chèn vỡ. Ba mẹ Lưu trở tay không kịp, hai người quan sát người con trai đang đứng cạnh con gái mình, rồi nhìn nhau trao đổi bằng mắt."Nhìn có vẻ lớn tuổi hơn Đình Vân."

"Lớn hơn một chút không sao, cũng không phải lớn hơnmột hai chục tuổi."

"Nhìn thấy tóc mai hai bên của cậu ta bạc không ítkhông?!"

"Có thể là do di truyền, nhìn rất có sức sống."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!