Trên đường Xương Khánh, chiếc Fokker màu trắnglướt nhanh qua dòng xe cộ như điện xẹt, tựa như một vệt trắng chạy ngược gió.
"Tiểu Hi, con chạy chậm một chút, chạy như thế này không an toàn.
"Hơi thở của mẹ Đường căng lên như dây đàn, tim nhảy lên theo tốc độ cao của xe, sắp vọt lên cổ họng. Đường Hi cắn môi, rướm máu. Cô hồn nhiên không biết chuyện gì đang diễn ra, suy nghĩ trong đầu loạn lên thành một đống bùi nhùi. Cô vừa kích động, sợ hãi và mê mang. Chạy chậm không được, cô nhất định phải rời khỏi thành phố C ngay lập tức! Nếu không thì cô mãi mãi cũng không thoát khỏi được. Mẹ Đường siết chặt dây an toàn –"Con đi thăm bạn bệnh cũng không cần chạy nhanh như vậy, còn bắt mẹ đi cùng, mẹ không kịp chuẩn bị đồ dùng hằng ngày và quần áo mang theo kịp…"
Đường Hi lên tiếng cắt đứt lời mẹ Đường nói, giọng điệu bực bội đầy bất an.
"Mẹ, mẹ đừng làm ầm lên được không? Những vật đó đến nơi mua là được."
Hô hấp của cô căng lên, thiếu chút nữa không thở được, đừng nói với cô những điều râu ria kia nữa.
Bị con gái la mắng, mẹ Đường tủi thân khóe miệng xệ xuống, trong lòng bà cảm thấy kỳ quái vô cùng.
Bà đang nói chuyện với Đường Y Y, đột nhiên nhận được điện thoại của Đường Hi.
Trong điện thoại, Đường Hi có vẻ sợ hãi vô cùng, nói đang có chuyện rất gấp, mẹ Đường nghe thôi cũng luống cuống, bà vội vã chào Đường Y Y, chưa đi được bao xa thì gặp được Đường Hi đang lái xe trên đường, cô lập tức kéo bà vào xe rồi chạy đi.
Sau đó thì xuất hiện một màn như thế này, bà còn không kịp về nhà thu dọn hành lý.
Mẹ Đường lật tay mở túi, muốn gọi điện thoại, Đường Hi lập tức ngăn bà – "Mẹ, đưa di động cho con.
"Nhìn thấy mẹ Đường không có ý muốn đưa cho cô, Đường Hi lập tức cướp trên tay bà, tháo pin rời ra. Lúc này thì mẹ Đường xác định Đường Hi có chuyện gạt bà."Tiểu Hi, cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra?"
Bà suy đoán cuống cuồng trong lòng, thét lớn – "Có phải con vay tiền bọn cho vay nặng lãi?"
Đường Hi vừa nhìn đường, vẻ mặt cô lúc này bối rối như bị phát hiện bí mật muốn che giấu – "Phải, con chưa kịp trả thì những người đó tìm tới nhà, bọn họ sẽ đánh con chết mất, sẽ liên lụy đến mẹ, cho nên chúng ta phải trốn nhanh lên."
Lời nói và hành động của con gái vô cùng ăn khớp, bà không sinh lòng hoài nghi, bà tức tối chụp tay Đường Hi, môi run run – "Sao con lại hồ đồ như vậy! hả?!"
Mặt Đường Hi hiện lên vẻ hối hận, thuận theo lời của bà đáp lại – "Mẹ, con biết sai rồi, con và mẹ trốn tới nơi không ai quen biết chúng ta, con tìm được một việc làm ổn định, kết hôn sinh con, sẽ chăm lo cho mẹ thật tốt."
"Sắp sửa lên đường cao tốc rồi, mẹ, mẹ ngủ trước đi.
"Mẹ Đường thở dài, chuyện đã xảy như vậy, bà còn lòng dạ nào mà chợp mắt. Một lát sau, mẹ Đường vội la lên –"Chúng ta đi như thế này, chị của con phải làm sao bây giờ?"
"Tiểu Hi, mẹ cảm thấy chị con không thể sống được ở Tần gia."
Đường Hi lúc này quả thật không muốn nghe bất cứ việc gì liên quan đến Đường Y Y, cô như bị người khác giẫm lên đuôi, đau điếng nhảy dựng, điên cuồng thét lên.
"Sống được hay không, thì cô ta không phải đa sống vài chục năm rồi hay sao?!"
Chuyển tay lái, tâm trạng Đường Hi kém cỏi vô cùng, cô thốt ra lời độc ác – "Làm đồ chơi cho Tần Chính ngần ấy năm, cô ta đã sớm quen.
"Lời vừa dứt, tay cô bị mẹ Đường kéo đột ngột, trong sức lực bao hàm tức giận. Xe chạy vòng vo, đảo trên đường thành vết hằn hình chữ S, Đường Hi vội vã thắng xe gấp lại, cạnh đó là tiếng thét chói tai hết hồn hết vía của cô -"Mẹ, mẹ điên rồi hả?"
Mẹ Đường tát cô một cái – "Đường Hi, ai cũng có thể nói chị con như vậy, nhưng con thì không, nó là chị của con!
"Vài ngày trước, bà ngã bệnh, Đường Hi không bỏ mặc mà chăm sóc bà, còn chủ động đưa bà đến gặp Đường Y Y, bà nghĩ cô đã thông suốt mọi chuyện, nhưng không ngờ. Dứt lời, nàng tay bị Đường mẫu kéo lấy, bao hàm tức giận."Con làm cho mẹ quá thất vọng rồi.."
"A…
"Đường Hi không chịu nổi tức tối gào lớn. Cùng lúc đó, trong một căn phòng làm, Tần Sơn báo cáo cho Tần Chính tiển triển của sự việc."Đây là video lấy được từ siêu thị gần đó."
Tần Chính nhìn chằm chằm màn hình, trong video mẹ Đường rời đi, Đường Y Y đứng tại chổ không tới một phút, thì có người đàn ông đứng lại gần.
"Dừng lại.
"Hình ảnh đứng im, tướng mạo của người đàn ông được định dạng, bình thường, không có điểm đặc thù nào có thể khiến cho người khác nhớ kỹ. Tần Chính nói –"Tiếp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!