Chương 22: Mộng trong mơ

Một người Mỹ tóc vàng mắt xanh anh tuấn, anh mặc quần áo gió màu xám sẫm, giày da chế tác tinh tế, giờ phút này đang ngồi uống cafe, phong thái thoải mái tùy ý, chẳng hề câu thúc.

Tần Chính lười biếng ngồi xuống, hai chân bắt chéo, anh bưng chén trà trên bàn đến bên môi, nhấp thử trà đã lạnh, anh liền buông xuống.

Người giúp việc đi theo anh nhiều năm luôn biết rõ thói quen sinh hoạt thường ngày của anh là do người con gái kia chịu trách nhiệm.

Khi cô không quản lý nữa, anh cũng không thích ứng được với người khác.

Lục Sơn đóng cửa lại, bước ra vài bước, dừng lại, đứng ở phía bên trong, người thẳng tấp như cây tùng, làm cảnh, luôn quan sát động tĩnh xung quanh, hết sức cẩn thận.

Trong phòng, bầu không khí im lặng.

Tần Chính ném một phần tài liệu qua.

Chân mày Spud nhướng lên vài phần, trầm mặc đứng dậy.

Anh có một thói quen, vừa đọc vừa suy nghĩ, dường như khi làm như vậy khiến anh càng tập trung, chữ nghĩa cũng sinh động, vẽ ra một bức tranh chân thật, từng cảnh từng cảnh một hiện lên trước mắt anh.

Động tác lật giấy dừng lại, Spud mở miệng, trực tiếp vào vấn đề chính.

"Tôi cần gặp đương sự."

Tần Chính ngẩng đầu – "Nắm chắc bao nhiêu phần?"

Spud trầm ngâm, anh đưa ra một bàn tay, thu lại ba ngón – "Hai phần."

"Nếu như đương sự không phối hợp, tình huống rất xấu.

"Phối hợp? Lông mi Tần Chính nhíu lại. Một khi cô gái kia biết rõ ngọn ngành, cô ta tuyệt đối không phối hợp, hơn nữa nhất định sẽ tránh né, mâu thuẫn, thậm chí liều mạng, giãy giụa, nếu không cũng sẽ không dẫn đến những chuyện như hiện nay."Cô ấy sẽ không phối hợp."

Spud kinh ngạc lên tiếng – "What?"

Anh hít sâu hai lần, buông lỏng tay – "Như vậy thì rất khó."

Ngay lúc đó, hơi thở trên người Tần Chính biến đổi trong nháy mắt, âm trầm, băng hàn.

Không khí lưu động đột ngột đông cứng lại, nguội lạnh.

Tư thế ngồi của Spud không có gì thay đổi, đoan chính, câu nệ.

Đó là cảm giác bị áp lực áp chế, hấu kết anh chuyển động, tay anh vuốt vuốt mái tóc xoăn vàng ra sau, cuối cùng thỏa hiệp với tình huống hiện tại.

Khi vài người Châu Á tìm đến cửa, anh nhìn ra họ không giống với người thường, đầy sát khí, đó là loại người chạy trên lằn ranh sống chết hằng ngày mới nhiễm phải, anh biết chuyện không đơn giản.

Trên đường đến, Spud đã chuẩn bị tâm lý cho bản thân mình, nhưng khi tiếp xúc chính diện anh vẫn căng thẳng.

Đã nhiều năm rồi anh không có cảm giác này.

Chỉ sợ không xử lý tốt, lại càng phiền toái.

Anh có thể toàn thân lui ra hay không đều nằm trong tay người đàn ông Châu Á ngồi đối diện này.

Nhiều năm trong nghề cho anh sự nhạy cảm đặc biệt, đúc kết lại, bản thân đối phương có vấn đề, vấn đề nằm ở cô gái được đề cập trong tập tài liệu này.

Bất quá đây không phải là mục đích chính của chuyến đi này.

"Tôi nghĩ nếu có một sự kiện trong đời, khoảng thời gian đó đương sự cảm thấy sung sướng, vui vẻ, thì có thể thiết lập được mối liên hệ tốt."

"A?" Tần Chính hí mắt – "Thực sự?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!