Chương 1: (Vô Đề)

Tiên Giới thanh lãnh

- Ma Giới ám mị

- Nhân Giới hỉ nộ vang ca

Truyền thuyết kể lại rằng, khi xưa các vị thần đã khởi tạo nên vạn vật, chia đều ranh giới lãnh thổ cho từng chúng sinh, mọi sinh linh từ khi chào đời đều mang trên vai trọng trách và số phận riêng biệt.

Vậy nên tam giới bắt đầu được hình thành

Thởu sơ khai, những người được chọn đã từng bước thành lập nên cái phái và làm ranh giới trở nên rõ rành hơn.

Tam chủ cai quản tam giới, qua các đời chung sống hoà thuận chưa từng có đại hoạ

Mãi cho đến thế hệ này, một dấu chấm đã loang lổ tràn trên vận mệnh, khiến thiên hạ biến chuyển trật khỏi vòng quỹ đạo thanh bình

Nhân giới do Lục Nguyên Thành

- Trúc chủ đương thời đời thứ 78 của Trúc Thanh Phong cai quản

Ma Giới có Ma Quân Hắc Huyết Điện đời thứ 7

- Đới Nguyệt Lan cai quản

Cuối cùng là Tiên Giới có Trân Tĩnh

- Thượng Quang Thần, Môn chủ Thượng Cửu Phong đời thứ 19 cai quản

Nhưng vẫn còn một chuyện đáng nhắc đến, Tiên Giới ngoài Thượng Quang Thần vẫn còn một người phong thái thoát tục, gương mặt thanh tú, nghiêm nghị khiến ai cũng ngước nhìn kiêng nể, một người thần thần bí bí ngự trị trên đỉnh Thiên Toạ bế quan, nhưng mỗi một lần xuất Quan du ngoạn lại náo loạn cả Tam Giới

Thượng Phong Tôn

- Diệp Lăng Sương

Vào thời gian này Tiên Giới theo thường niên tụ hội về Thượng Cửu Phong trò chuyện, cho các đệ tử tâm phúc của mình trao dồi kinh nghiệm của nhiều môn phái khác nhau ở Tiên Giới.

Vừa vặn Diệp Lăng Sương năm nay lại có nhã hứng xuất Quan.

Trân Tĩnh ngự kiếm hạ xuống Liên Tuyết Nguyệt

- Đại điện của Lăng Sương, phất áo tuấn dật bước vào cất một câu hỏi

"Năm nay cơn gió độc nào lại làm sư đệ của ta phẩy tay từ Núi Thiên Toạ về lại Liên Tuyết Nguyệt vậy?"

Diệp Lăng Sương nhắm mắt dưỡng thần, chân xếp một vòng trên tràn kỉ.

Hoàn toàn không để lời của vị Môn chủ kia lọt vào tai

Trân Tĩnh cũng không để tâm sự im lặng của Y, cười ngồi xuống bàn trà gần đó rót cho mình một chén nghi ngút khói, cầm trên tay nhâm nhi.

Ngữ điệu nhàn nhạt đã lượt bớt phần ngã ngớn ban nãy

"Các Môn chủ của các phái mỗi lần đến đều mang theo một đệ tử tâm phúc giao đấu"

Ngưng một lúc khẽ liếc nhìn vẻ mặt của người kia, Hắn hạ xuống chén trà khảm ngọc xanh trên tay nói thêm một câu có phần thôi thúc

"Đệ vẫn nên chọn cho mình một vị đệ tử truyền dạy. Chức trách gánh vác Tiên Môn sau này vẫn là giao lại cho hậu nhân, chọn đệ tử ngoại trừ lúc này không thời điểm nào thích hợp hơn"

Lăng Sương khẽ nâng mắt mở ra con ngươi nâu nhạt, quay nhẹ đầu, hướng về thân ngọc y.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!