Chương 86: Phiên ngoại 3 - 4

Xe của Hứa Kính cơ hồ sắp vòng qua một nửa thành phố A.

Khi mới vừa lên xe Hứa Kính có hỏi Tần tổng, đi đâu bây giờ?

Tần tổng vì thế đã hỏi người ở bên cạnh hắn đi đâu bây giờ.

Người kia một bộ dáng bất tỉnh nhân sự dựa vào, đáp lung tung vài tiếng ân ân ân, nói đưa tui về nhà.

Tần tổng lại hỏi: nhà cậu ở đâu?

Người kia nói: ở đâu? Quên mất rồi.

Sau đó phía sau không còn thanh âm nào nữa.

Hứa Kính chỉ có thể trước tiên chạy xe đến trên đường cái.

Buổi chiều anh đưa Tần tổng lại đây, bởi vì ba mẹ Tần tổng ở gần đây nên anh đoán hôm nay Tần tổng hẳn là về nhà cùng cha mẹ mình ăn cơm.

Cho nên tại sao lại đến nỗi như thế này.

Nhặt người đàn ông kia ở đâu vậy?

Còn là người đàn ông đã uống nhiều nữa.

Hứa Kính ngẩng đầu nhìn lên kính chiếu hậu.

Một người rất đẹp trai, nhưng là gương mặt xa lạ, không phải là bất cứ người nào cùng Tần tổng gần đây gặp mặt nhau bàn công việc.

Ngẫu nhiên gặp được sao?

Xem lại những chuyện vừa xảy ra, chỉ có thể đoán là ngẫu nhiên gặp được.

Tần tổng, Hứa Kính đã gặp phải nan đề nên rẽ phải, rẽ trái hay nên đi thằng, vẫn phải mở miệng hỏi người ở ghế sau:

"Chúng ta kế tiếp đi đâu?"

Tần tổng nghe xong rồi vỗ người đàn ông bên cạnh:

"Sở tiên sinh, cậu có nhớ nhà cậu ở bên nào không?"

Vị Sở tiên sinh được gọi kia, lằng lẽ quay đầu từ bên trái về bên phải, sau đó mở to mắt.

Sở Nghĩa: Không nhớ rõ, nói xong hắn còn làm vẻ buồn rầu: Làm sao bây giờ?

Tần Dĩ Hằng nhìn đôi mắt Sở Nghĩa: Chậm rãi nghĩ đi.

Tiếp theo hắn nói với Hứa Kính:

"Trước tiên cứ đi thẳng đã."

Hứa Kính: Được.

Vì thế cứ như vậy, Hứa Kính lái xe gần mười lăm phút, Sở tiên sinh còn chưa có nhớ được nhà mình ở chỗ nào.

Tần tổng khó có thể kiên nhẫn như vậy, mà anh tương đương với một tài xế thì có thể nói được cái gì.

Rốt cuộc, khi lại vòng đến một đường nữa, ở ghế sau có động tĩnh.

Tần Dĩ Hằng: Nghĩ ra rồi sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!