Chương 49: (Vô Đề)

Sở Nghĩa hổ thẹn đến đỏ bừng mặt, hắn ngồi ở trên sô pha cùng Tần Dĩ Hằng liếc nhau, khó lòng chịu đựng nổi mà dùng hai tay bưng kín mặt.

Này mẹ nó chuyện này gọi là gì a.

Đối diện hai bên cánh cửa chính là phía lưng của ghế sô pha, từ cửa bên kia nhìn qua kỳ thật cái gì cũng đều bị chỗ tựa lưng chặn, nhìn không thấy được cái gì.

Được thôi, cái cách an ủi này hoàn toàn không làm nên chuyện gì.

Mặc kệ bị chắn hay không bị chắn, vừa thấy liền biết bọn họ vừa rồi đang làm gì.

Sở Nghĩa còn phát ra âm thanh rất... dễ đoán.

Thở gấp như vậy, a di nhất định đều nghe được.

Sở Nghĩa mặt đỏ lại hồng, đỏ lại hồng, căn bản không hết được.

Hắn cúi đầu, nghĩ Tần mẹ đang ở bên ngoài, cùng Tần Dĩ Hằng nói câu:

"Bên ngoài rất lạnh, kêu mẹ anh đi vào đi."

Tần Dĩ Hằng đưa ly nước trên tay mình cho Sở Nghĩa:

"Em bình tĩnh lại chưa?"

Hoàn toàn không bình tĩnh lại được, Sở Nghĩa nói:

"Không sao cả, kêu dì vào đi."

Khi Tần Dĩ Hằng đi ra mở cửa, Sở Nghĩa hô hấp thật sâu, cũng uống cạn ly nước trong tay.

Mặc kệ mặt còn hồng hay hết rồi, Tần Dĩ Hằng ở bên kia mở cửa ra, Sở Nghĩa liền đứng lên.

Rất xa, Sở Nghĩa nghe được giọng của Tần mẹ rất nhỏ.

"Mẹ thật sự không phải là cố ý."

"Ai biết được hai đứa mới buổi sáng ở dưới lầu làm chuyện này."

"Mẹ còn cho rằng hai đứa cũng chưa rời giường đâu."

"Này sáng sớm, mới mấy giờ a."

"Lần sau mẹ trước khi đến đây sẽ gọi điện thoại cho hai đứa."

"Nếu con hiện tại đã kết hôn, mất khẩu cửa cũng sửa lại đi, đỡ phải lần sau lại bị me gặp được cái gì."

"Ai nha, mẹ thật là xấu hổ."

Tần Dĩ Hằng nói:

"Không sao cả, không nói."

Tần mẹ:

"Không nói không nói."

Tần mẹ vẫn rất thích Sở Nghĩa, hơn nữa đã trải qua chuyện vừa rồi, Tần mẹ thích lại có thêm một tầng ngượng ngùng.

Cho nên bởi vì xấu hổ, nàng đột nhiên nhiệt tình lên:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!