Chương 43: (Vô Đề)

Nhưng đáy lòng lại nghĩ, trừ bỏ mình hắn, không còn người khác biết nữa.

Vậy thì tại sao lại không cơ chứ.

Sở Nghĩa vì thế:

"Em họ anh là khách hàng quen thuộc của em, đơn đặt hàng hôm nay cái này tuy rằng kết thúc, nhưng về sau khẳng định còn có đơn đặt hàng khác."

Tần Dĩ Hằng nhàn nhạt mà ừ một tiếng, sau đó nằm xuống.

Sở Nghĩa: ......

Không có gì nữa?

Được thôi.

Cũng có thể.

Thỏa mãn.

Hắn đang muốn nằm xuống, lại thấy Tần Dĩ Hằng đem điện thoại đặt ở bên tai.

Sở Nghĩa quay đầu qua, vừa lúc nghe thấy Tần Dĩ Hằng người bên kia đã nhận điện thoại, gọi một tiếng.

Anh!

Bên kia truyền đến âm thanh cực kì quen thuộc, bởi vì phòng ngủ quá mức với an tĩnh, Sở Nghĩa nghe được rất rõ ràng.

Âm thanh này không phải là buổi chiều hắn đã nghe từ Triệu tiên sinh sao.

"Sao anh lại gọi điện thoại cho em, chuyện gì vậy?"

Sở Nghĩa dựa qua một chút, nghiêm túc nghe.

Tần Dĩ Hằng hỏi:

"Em vẫn luôn gọi Sở Nghĩa là anh trai nhỏ?"

Sở Nghĩa là ai? Triệu Tín nói xong liền nghĩ tới:

"A, đối tượng của anh sao, ha ha, đúng vậy, em gọi cậu ấy là anh trai nhỏ?"

Tần Dĩ Hằng: Không được gọi.

Triệu Tín: Vì sao a?

Tần Dĩ Hằng đột nhiên sửng sốt, hắn tự hỏi nửa giây, nói:

"Cậu ấy còn nhỏ hơn em."

Sở Nghĩa đột nhiên cười rộ lên.

Triệu Tín bên kia nói:

"Vậy cũng có thể gọi là anh trai nhỏ, anh đẹp trai đều là anh trai nhỏ."

Tần Dĩ Hằng âm thanh hạ thấp xuống: Triệu Tín.

Triệu Tín lập tức đáp:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!