Chương 34: (Vô Đề)

Nhưng hắn lại không thể nói kỳ quái ở chỗ nào.

Rõ ràng Tần Dĩ Hằng vẫn giống như trước đây, rất ít nói chuyện, cũng giống như trước đây, trước sau như một không có biểu tình gì, nhưng hắn tổng lại vẫn cảm thấy, không khí xung quahg hai người cứ có điểm quái quái.

Cái sự kỳ quái này cùng với thời điểm mới quen mà lúng túng không giống nhau, là một loại kỳ quái vi diệu đến nói không nên lời.

Hắn có một cảm giác là tâm tình Tần Dĩ Hằng đang không tốt.

Chẳng lẽ công việc thật sự không quá thuận lợi?

Sở Nghĩa nghĩ, nhai nhai viên cá viên trong miệng rồi nuốt xuống, nghĩ nghĩ, lại tựa như lơ đãng hỏi câu:

"Gần đây công việc anh như thế nào?"

Tần Dĩ Hằng nghe thấy liền thả cái muỗng xuống, ngẩng đầu nhìn Sở Nghĩa, biểu tình thoạt nhìn giống như có điểm không thể hiểu được.

Cũng phải, hắn trước nay không quan tâm chuyện công việc của Tần Dĩ Hằng, như vậy là rất đột nhiên.

Ha ha, Sở Nghĩa nghĩ nghĩ, vòng vo trả lời:

"Anh không phải đã nói phải trở về sớm sao, nên em chỉ muốn hỏi anh trở về sớm thì sẽ có ảnh hưởng đến công việc bên kia hay không."

Tần Dĩ Hằng lắc đầu: Sẽ không.

Sở Nghĩa cúi thấp đầu một chút, thuận tiện nhỏ giọng hỏi:

"Công việc còn thuận lợi sao?"

Tần Dĩ Hằng: Ừ.

Vậy thì không phải do chuyện công việc.

Sở Nghĩa lại thử hỏi câu:

"Buổi tối có phát sinh chuyện gì sao?"

Tần Dĩ Hằng lại ngẩng đầu nhìn hắn.

Nhưng cái liếc mắt lúc này cùng cái liếc mắt lúc trước không giống nhau, Tần Dĩ Hằng còn rất nhỏ mà nhíu mày lại.

Sở Nghĩa thiếu chút nữa cho rằng thăm dò của hắn bị lộ.

Tần Dĩ Hằng:

"Không phát sinh cái gì."

Sở Nghĩa nga một tiếng.

Ngay lúc Sở Nghĩa cảm thấy hẳn là hắn nghĩ nhiều, Tần Dĩ Hằng đột nhiên mở miệng:

"Em hy vọng buổi tối sẽ phát sinh cái gì sao?"

Sở Nghĩa ngốc vài giây: A?

Tần Dĩ Hằng ngữ khí trầm xuống:

"Em hỏi chuyện buổi tối của tôi làm gì?"

Sở Nghĩa: Em...... Ách.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!