Chương 31: (Vô Đề)

Tuyệt.

Là bởi vì hắn chưa từng có yêu đương qua? Dễ dàng bị trêu chọc như vậy?

Hay là bởi vì hắn ăn thính của Tần Dĩ Hằng, loại người không biết mình đang rắc thính người khác?

Sở Nghĩa tắt màn hình điện thoại, đặt ở trên bụng, nghe tim của mình còn đang đập thình thịch thình thịch, vẫn chưa kịp chậm lại.

Một lát sau, hắn nâng tay lên xem đồng hồ, phát hiện mới qua vài phút.

Đồng hồ này là từ lúc Tần Dĩ Hằng đưa cho hắn ngày đó, Sở Nghĩa vẫn luôn mang, nhưng bởi vì mùa đông quần áo dày, đồng hồ bị giấu đi, hơn nữa hắn không có thói quen xem đồng hồ, cho nên vẫn luôn quên mất việc mình có đeo đồng hồ.

Vậy vì sao hiện tại lại đột nhiên nghĩ tới?

Là bởi vì mới vừa cùng Tần Dĩ Hằng nói chuyện điện thoại xong sao?

Tiện thể nghĩ đến vật cá nhân này.

Lại tiện thể, nhớ tới buổi sáng cùng Chương Khải nói chuyện.

Lại tiện thể luôn, hắn nghĩ tới Chương Khải.

Vì thế Sở Nghĩa lấy điện thoại lên, chụp đồng hồ trên cổ tay, gửi Chương Khải.

Sở Nghĩa: Thế nào?

Sở Nghĩa: Hình như thế.

Sở Nghĩa: Tay người mẫu?

Sở Nghĩa: Huynh đệ

Sở Nghĩa: Đây là tay của tớ.=.=

Sở Nghĩa: Đã mua

Cũng làm bạn bè nhiều năm rồi, Chương Khải tự nhiên có thể hiểu được Sở Nghĩa đây là muốn nói cái gì, làm gì.

Quả nhiên, Sở Nghĩa bên kia nói.

Sở Nghĩa: Lão công mua cho tớ.

Sở Nghĩa tiếp tục: Trên cổ tay anh ấy cũng có một cái giống nhau như đúc.

Sở Nghĩa: Là một đôi.

Sở Nghĩa: Không phải

Sở Nghĩa: Được mấy ngày rồi.

Sở Nghĩa: Trước cả khi cậu tới nhà của tớ.

Sở Nghĩa: Ha ha ha

Sở Nghĩa: Cũng chỉ có cậu để khoe thôi.

Sở Nghĩa: Biết thế là tốt.

Tuy rằng ngoài miệng dỗi, nhưng trong lòng là rất vui lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!