Chương 2: (Vô Đề)

Cũng không rõ Tần Dĩ Hằng muốn làm gì.

Bên đùi trong có vết sẹo ? Cái này làm sao có thể bình thản nói hay như vậy?

May rằng phòng làm việc hắn có cách âm... Nếu không thì rất kém cỏi đó!

"Nếu như Sở tiên sinh còn nghi ngờ, vậy..." Tần Dĩ Hằng còn muốn tiếp tục nói.

Sở Nghĩa vội vàng ngắt lời hắn :

"Tin, tôi tin, không tin cũng phải tin"

Điều tra một một người cùng chung chăn gối với mình thì quá dễ dàng, đến khách sạn hỏi một tí chẳng phải sẽ biết liền sao.

Tần tiên sinh Sở Nghĩa phục hồi tinh thần, nhẹ giọng hỏi chuyện

"Ngài mới vừa nói muốn cùng tôi kết hôn?"

Tần Dĩ Hằng :Đúng thế.

Sở Nghĩa để vững vàng tâm trí của mình, cũng như để chính mình tỏ ra đoan trang hào phóng một chút, quyết định trước tiên pha trà cái đã.

Hắn lấy lá trà ra, hỏi :

"Tại sao đột nhiên muốn kết hôn?"

Tần Dĩ Hằng :

"Tôi vừa mới nói qua, năm nay tôi có kế hoạch kết hôn"

Sở Nghĩa vẫn cảm thấy không hiểu ra nổi, mà hắn vẫn tiếp tục hỏi:

"Tại sao lại là tôi ?"

Tần Dĩ Hằng nói :

"Tôi vừa nãy cũng đã nói, cảm thấy cậu rất thích hợp"

Trên mặt Tần Dĩ Hằng bày ra một biểu tình, ý rằng hắn có thể đừng hỏi lại các vấn đề vô dụng như vậy hay không.

Sở Nghĩa nuốt một ngụm nước bọt, cuối cùng đem trọng điểm nói ra :

"Thế nhưng, Tần tiên sinh, chúng ta không quen nhau a"

Tần Dĩ Hằng gật đầu :

"Cái này đúng là vấn đề"

Sở Nghĩa dừng động tác trên tay, chờ đợi Tần Dĩ Hằng tiếp tục lên tiếng.

Tần Dĩ Hằng tiếp tục nói :

"Bất quá nếu Sở tiên sinh đồng ý, chúng ta sau khi kết hôn có rất nhiều thời gian để tìm hiểu"

Sở Nghĩa : ????

Này, thứ tự trước sau có phải có chút sai ?

Tại sao lại là kết hôn rồi mới tìm hiểu?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!