Thẩm Miên bị âm thanh hai nam nhân nói chuyện cùng tiếng vang của còi cảnh sát đánh thức, nhưng miệng nàng bị người dùng băng keo dán chặt, Thẩm Miên ý thức được tình huống không đúng, cho nên nàng không mở mắt.
Một người hùng hùng hổ hổ nói: "Mày không nhìn thấy cảnh sát sao? Mẹ nó muốn mở cửa mời cảnh sát vào? Nếu lão tử bị bắt thì mày đừng mong trốn thoát.
"Ngay sau đó một người có dáng vẻ ngu đần nói:"Dạ, đại ca, em sai rồi!
"Cảnh sát? Bị bắt? Đại ca. Trái tim Thẩm Miên run rẩy, nàng không quấn vào sự kiện gì chứ? Ngay khi Thẩm Miên muốn mở mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, lại nghe hai nam nhân kia tiếp tục nói chuyện. Đầu tiên người được gọi đại ca lên tiếng:"Được rồi, chạy vòng qua xe cảnh sát đi, nếu bị phát hiện sẽ xong đời.
"Sau đó người còn lại mới nói:"Đã biết, đại ca!
Bất qua có bị phát hiện cũng không sao, không phải con ả này đang hôn mê sao? Nếu bị cảnh sát hỏi thì nói bạn gái đại ca đang ngủ.
"Rõ ràng người đại ca không thích chủ ý này, trong miệng phát ra tiếng mắng chửi, nổi giận:"Lão tử biết, nhanh đi đồ ngu!
"Hình như tiểu đệ đã sớm quen bị đại ca nhục mạ, nhỏ giọng:"Dạ đại ca, em sai rồi!
"Thẩm Miên nghe tiếng còi cảnh sát ngày càng nhỏ, thời điểm hoàn toàn không còn nghe được, tên tiểu đệ mở miệng lần nữa:"Đại ca, thật sự chúng ta chỉ mất chút sức thế này đã có được mấy chục vạn sao?"
"Như thế nào? Không tin tao?" Âm thanh đại ca tràn ngập ngạo kiều cũng khoe khoang.
Tiểu đệ nhận sai: "Em không dám đại ca.
"Tiếng chuông điện thoại đột ngột cắt ngang, ngữ khí tên đại ca chuyển sang nịnh nọt:"Ông chủ, ông chủ...! Đúng đúng đúng, tôi bắt tới tay rồi! Bắt sai người? Làm sao chúng tôi có thể nhầm người được! Không phải ngài đã nói rõ, người mặc áo khoác thể thao sao?
Người chúng tôi bắt là người mặc áo khoác!"
"Chúng tôi chờ chỉ còn một mình cô ta mới ra tay."
"Được được được, chờ chúng ta đến địa điểm chỉ định sẽ gọi cho ngài."
Áo khoác thể thao? Bắt?
Thẩm Miên giả vờ bất tỉnh không phát ra bất cứ tiếng vang gì, tập trung nghe bọn họ nói chuyện, tức khắc hiểu rõ tình huống hiện tại.
Nàng bị bắt cóc.
Vì nàng mặc áo Tạ Kiều Ngữ nên bị bắt! Không sai, mục tiêu thật sự của bọn họ là Tạ Kiều Ngữ.
Nội dung quyển tiểu thuyết, vì Tạ Kiều Ngữ đắc tội với Lục Cảnh Thần nên sau khi cùng Lục gia tranh đoạt hạng mục, Lục Cảnh Thần âm thầm chèn ép, dẫn tới Tạ gia ngày càng lụn bại.
Tạ Dương Tranh tức giận phát bệnh phải nhập viện, chịu không nổi đả kích, Tạ Trị ghi hận trong lòng, gạt Tạ Dương Tranh âm thầm tìm người bắt Tạ Kiều Ngữ.
Sau khi thuốc mê hết tác dụng, Tạ Kiều Ngữ tỉnh lại phát giác mình bị trói vứt trong kho hàng, trợn mắt nhìn Tạ Trị chỉ huy hai người tiến tới làm nhục cô.
Thân là nữ chính, Tạ Kiều Ngữ cũng không hoảng loạn, ngược lại cùng Tạ Trị "Môi răng vật lộn" kéo dài thời gian.
Còn Lục Cảnh Thần không hổ là nam chính, trước tiên phát hiện Tạ Kiều Ngữ biến mất, lập tức sử dụng nhân lực phát hiện âm mưu của Tạ Trị, cho người truy vết camera phát hiện vị trí kho hàng, giải cứu Tạ Kiều Ngữ.
Nhưng cũng ngay lúc này, không biết Tạ Trị có súng từ nơi nào nhìn theo hướng Tạ Kiều Ngữ nổ súng, Lục Cảnh Thần vì cứu cô, đứng ra đỡ đạn.
Sau đó… Thẩm Miên lên sân khấu.
Nàng thân là nữ nhân ái mộ nam chính, không khỏi tức giận, đánh Tạ Kiều Ngữ mấy bạt tay, nhục mạ cô, vì vậy thành công chọc giận Lục Cảnh Thần…
Nghĩ vậy, Thẩm Miên đối với bản thân không còn lời gì để nói: Một tháng qua nàng luôn đặt tâm trí vào việc làm hòa với Tạ Kiều Ngữ, nhất thời quên mất sự kiện này.
Rõ ràng trước đó đã dặn dò Tạ Kiều Ngữ đừng đi lung tung, ai ngờ hiện tại nàng lại thay thế Tạ Kiều Ngữ.
Lông mi Thẩm Miên khẽ run, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, may mắn, Tạ Kiều Ngữ không có việc gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!