Chương 39: (Vô Đề)

Cô dám cướp quỷ với Minh Quân, không phải vì để luyện ông ta thành lệ quỷ cho riêng mình mà chỉ là vì muốn tra tấn ông ta.

Chỉ vì để mình thoải mái vui vẻ mà không sợ đắc tội Minh Quân. Như thế này không phải điên thì là cái gì?

Huyền tu chính phái nào sẽ làm ra loại chuyện này chứ?

Trần Giang Lâm chợt cảm thấy Phó Vãn giống tà tu, nhưng cũng không quá giống.

Phó Vãn tao nhã và dịu dàng, nhưng trong mắt cô lại có một chút tà ác. Trước kia, lúc ở thế giới tu chân, nếu có việc nhỏ thì người ta thưởng sẽ đi mời các đệ tử, khó khăn hơn thì đi mời trưởng lão, hiếm khi có người nghĩ đến việc đi mời Phó Vãn.

Là do bọn họ không muốn sao?

Là do bọn họ không muốn ngày hôm sau sẽ truyền ra lời đồn chưởng môn Thiên Cực Huyền Môn chỉ kém một bước nữa là trở thành tà tui

Những người khác nghe thấy tiếng kêu thảm thiết trong cục giấy kia thì đều cảm thấy sợ hãi, tất cả mọi người đều im lặng, không dám mở miệng.

Toàn bộ vườn nho toàn là tiếng kêu thảm thiết của Trần Giang Lâm. Trần thiên sư Trần Giang Lâm, gặp Phó Vãn cũng phải xui xẻo.

Phó Vãn bước tới phía trước chiếc xe đầu tiên trong đoàn, tay cầm cục giấy phát sáng màu xanh lam như không có chuyện gì xảy ra.

Có một sợi tơ vô hình móc lên cục giấy, rồi treo trên biển số xe.

Cục giấy màu xanh lam cháy chậm, phát ra ánh ánh sáng xanh lam, chỉ dẫn con đường phía trước.

Chúng đi về hướng tương lai, mà Trần Giang Lâm thì đi về hướng hoàn toàn biến mắt.

Phó Vãn rất hài lòng, cô nhắc nhở:

"Chuẩn bị xuất phát đi."

Mọi người nhanh chóng nhường đường, nhưng họ lại lập tức nhớ ra có gì đó không ổn...

Mọi người đều là hành khách, còn ai sẽ làm tài xế?

Triệu Dương vội vàng hỏi:

"Đầu bếp Phó, không có tài xế thì phải làm sao?"

Không có tài xế thì ai lái? Cũng không thể để cho bọn họ đi sắp xếp tài xế chứ?

Nếu như là ở nhân gian thì dù tìm một trăm tài xế cũng không thành vấn đề, nhưng người sống nào lại dám lái xe vào Ù Minh chứ? Đây không phải là muốn đi tìm đường c.h.ế. t sao?

Để Đoàn Đoàn lái?

Quên củ cải nhỏ kia đi, Đoàn Đoàn biết lái xe đồ chơi cũng đã coi như lợi hại rồi.

Cô đứng ở phía tây nam của đoàn xe, rút mảnh giấy màu xanh đậm cuối cùng ra, âm thầm niệm chú, sau đó dán tờ giấy màu lên vô lăng của chiếc xe dẫn đầu trong đoàn xe.

Ngay khi cửa xe được đóng lại, chiếc xe phía trước phát ra tiếng động cơ khởi động ầm ï, bánh xe chậm rãi lăn bánh.

Dưới ánh đèn xe chiếu sáng rực rỡ của chiếc xe dẫn đầu, một nhóm ô tô màu đen có biển số bắt đầu bằng số 7 và kết thúc bằng số 4 từ từ lái xe về hướng Quỷ Môn, hơn nữa trên ghế lái của cả bảy chiếc xe đều không có người.

Nội tâm Triệu Dương điên cuồng phàn nàn, nếu ông chủ của Tesla nhìn thấy điều này thì chắc chắn ông ấy sẽ nhảy dựng lên mắt, đây là kỹ thuật không người lái tiên tiến nhất!

Chiếc xe đầu tiên tiến vào Quỷ Môn, những chiếc xe khác lần lượt theo vào.

Lý Mỹ Phượng vẫy tay tạm biệt.

Bỗng nhiên, đứa trẻ ngồi ở chiếc xe thứ hai đột nhiên quay lại, bàn tay còn nhỏ hơn cả tiền xu đặt lên cửa số xe, nhìn Lý Mỹ Phượng rồi nhẹ nhàng vẫy tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!