Phó Vãn đưa chảo cho Đoàn Đoàn.
Đoàn Đoàn nhấc nó lên, cảm thấy nó không hề công kênh, Đoàn Đoàn cười tít mắt:
"Mẹ, Đoàn Đoàn dùng chảo này nấu cơm cho mẹ ăn."
Phó Vãn kinh ngạc nhìn cậu bé, Đoàn Đoàn dùng ánh mắt chờ mong nhìn Phó Vãn rồi nhỏ giọng nói:
"Con muốn ăn cơm cùng mẹ!"
Mẹ vẫn luôn không ăn cơm, Đoàn Đoàn vô cùng lo lắng, luôn sợ Phó Vãn bị c.h.ế. t đói.
Vốn dĩ Phó Vãn định giải thích rằng mình tịch cốc, nhưng khi thấy ánh mắt lo lắng của Đoàn Đoàn thì cô lại sờ sờ đầu Đoàn Đoàn: Được.
Hệ thống mỹ thực: [Không phải, ký chủ, dụng cụ làm bếp là để cho cô dùng mà.]
"Tiểu Dương, cháu... cháu nói Triệu tổng không thể sinh con là bởi vì Đàm Kính Nghiệp và Trần Lệ? Người giúp đỡ làm chuyện thất đức kia là Trần thiên sư của bọn họ?" Tiết Quốc Thịnh nghe mà thấy vô cùng khiếp sợ, giống như nghe tiểu thuyết kinh dị vậy.
Bà Tiết mắng:
"Cả nhà này cũng quá thất đức! Bây giờ còn lừa Định Khôn nhà chúng ta, bọn họ cũng không sợ xuống địa ngục rồi bị ném vào chảo dầu chiên. Nhà chúng ta cũng không thù oán với bọn họ mà."
Bởi vì đầu bếp Phó để cho ba mẹ Tiết Định Khôn đến nhà họ Triệu vào đêm làm pháp sự, Triệu Dương sợ bọn họ không biết chuyện gì rồi phạm sai lầm, vì thế sau khi uống thuốc hạ sốt xong thì cậu ấy đã kể lại chuyện xảy ra trong nhà vào mấy ngày gân đây.
Triệu Dương suy nghĩ một chút, suy đoán:
"Cháu nghĩ rằng có lẽ Trần thiên sư mang Định Khôn đi vì chuyện này có liên quan đến chuyện nhà cháu."
Hai vợ chồng ủ rũ thở dài, ai bảo bọn họ khiến mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.
Không chỉ liên lụy đến con trai mình mà còn có thể ảnh hưởng đến chuyện nhà họ Triệu.
Tiết Quốc Thịnh lau nước mắt, trịnh trọng hỏi:
"Vậy đầu bếp Phó có nói là cần chuẩn bị thứ gì để làm pháp sự nhà cháu không?"
Triệu Dương lắc đầu:
"Đầu bếp Phó không nói, chỉ bảo chuẩn bị bảy chiếc xe đen, biển số bắt đầu bằng số 7, kết thúc bằng số 4. Anh cháu đã đi tìm, nhưng sợ là không kịp."
Tiết Quốc Thịnh lập tức nói:
"Yên tâm, để chú hỗ trợ."
Còn về phần con trai, hai vợ chồng cảm thấy có chút lo lắng quay đầu nhìn lại, chỉ có thể để quản gia trong nhà đến trông coi…
Ban đêm, màn trời đen kịt như mực, mây đen dày đặc, ngay cả một ngôi sao cũng không thấy được.
Cư dân trong khu tái định cư phần lớn là người già. Họ đi ngủ rất sớm nên khu dân cư rất yên tĩnh.
Nhân viên bảo vệ ở cổng đang chợp mắt thì đột nhiên thấy có đèn xe chiếu sáng, bảy chiếc xe màu đen đang tiến vào trong khu dân cư, biển số xe của chiếc nào cũng bắt đầu bằng số 7, kết thúc bằng số 4.
Đoàn Đoàn hăng hái ghé vào cửa sổ, nói:
"Mẹ, anh Tiểu Dương đến rồi."
Phó Vãn Ừ một tiếng:
"Chuẩn bị xuất phát, con mang cả chảo theo."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!