Tiết tổng và bà Tiết đành phải gật gật đầu, Tiết tổng lại nói:
"Trời cũng tối rồi, đợi đến ngày mai chú lại..."
Triệu Dương vội vàng nói:
"Chú Tiết, chú đợi ngày mai làm gì chứ, đầu bếp Phó chỉ bày sạp lúc đêm khuya, nếu chú đi vào lúc ban ngày thì sẽ tìm không được người đâu, chú mau đi luôn đi."
Nếu đi tìm Phó Vãn vào lúc ban ngày thì sẽ gặp phải tình trạng giống như nhà cậu ấy, tìm cả ngày cũng không thấy người đâu.
Triệu Dương thấy hai vợ chồng họ bối rối, không hiểu tại sao mình lại gấp gáp thúc giục như vậy, rồi lại nhìn Tiết Định Khôn đang yên lặng nằm trên giường bệnh, suy nghĩ một chút rồi nói:
"Chú dì, hai người có từng nghĩ tới... [Tìm một đại sử xem cho Định Khôn một chút không?"
Tiết tổng và bà Tiết nghe thấy như vậy thì chỉ cảm thấy rất vô lý, Tiết Định Khôn xảy ra tai nạn xe cộ thì đi tìm đại sư làm gì?
Triệu Dương từng là sinh viên đại học Ninh Thành, trước kia chơi bời đủ thứ thì thôi, vậy mà bây giờ lại còn bắt đầu tin mây thứ mê tín phong kiến kia.
Tiết tổng có chút bất đắc dĩ nhìn Triệu Dương và nói:
"Tiểu Dương, cháu đừng tin vào mấy người gọi là đại sư kia, bệnh viện này là bệnh viện hàng đầu của Ninh Thành chúng ta đó."
Nhưng vẻ mặt bà Tiết lại như đang suy nghĩ điều gì đó.
Triệu Dương nghe vậy thì thản nhiên nói:
"Cháu không tin đại sư, cháu tin đầu bếp."
Tiết tổng: ...
Triệu Dương nhỏ giọng than thở:
"Hơn nữa cháu cũng không phủ nhận trình độ chữa trị của bệnh viện, y thuật của bệnh viện này thật sự rất tốt, nhưng không phải là Tiết Định Khôn vẫn chưa tỉnh sao ạ?"
Lúc đó Tiết Định Khôn xảy ra tai nạn xe cộ nghiêm trọng đến mức suýt mắt cả mạng như vậy, là Tiết tổng chuyển viện cho Tiết Định Khôn suốt đêm đến nơi này mới có thể kéo anh ta trở về từ Quỷ Môn Quan, vết thương trên người đều đang chuyển biến tốt đẹp, nhưng cũng chưa tỉnh lại được.
Triệu Dương gãi gãi tóc, cũng không tiện nói gì thêm:
"Dù sao thì chú Tiết cứ đến quán ăn của đầu bếp Phó để trả tiền rồi nói sau."
Tiết tổng không biết nên tỏ thái độ như thế nào với quán ăn chỉ bày sạp lúc ban đêm này, nhưng mà ông ấy cũng không phải là kiểu người ăn quỵt không trả tiền, nếu con trai đã ăn quỵt của người ta thì ông ấy nhất định phải đi trả thay con.
Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Tiết tổng và Triệu Dương cùng nhau rời khỏi bệnh viện đi tới bãi đỗ xe Lục Thiên, Tiết tổng thấy Triệu Dương đi về phía xe của mình thì hỏi một câu:
"Tiểu Dương, cháu không đi cùng chú sao?"
Triệu Dương ngượng ngùng khua tay:
"Chú Tiết, cháu xin lỗi, cháu còn có việc phải làm, cháu đã gửi địa chỉ vào Wechat của chú, chú tự đi đi ạ."
Triệu Dương nhớ tới việc Phó Vãn nhờ cậu ấy chuyển lời cho nhà họ Phó giúp mình thì cảm thấy vô cùng đau đầu.
Cậu ấy cảm thấy có lẽ mình sẽ bị đánh.
Tiết tổng đành phải tự lái xe đến địa chỉ mà Triệu Dương gửi.....
Lúc này Phó Vãn và Đoàn Đoàn đã đây quán ăn đến dưới gốc cây hòe, đèn đường bên đường mờ mịt, bóng người kéo rất dài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!