Triệu Dương cũng không rõ lắm về mối quan hệ giữa họ, cậu ấy chỉ nghe nói sau khi kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học được công bó, vì Thẩm Tử Khiên muốn báo thành tích thi đại học của mình cho tổ tiên nên đã đến từ đường nhà họ Thắm ở trên núi.
Họ cũng không biết là ai đã đưa Phó Vãn đi.
Nghe nói Phó Vãn ở từ đường nhà họ Thẩm một đêm, không bao lâu đã mang thai. Sau khi sinh con ở bệnh viện thì đã biến mất.
Ba mẹ cô điên cuồng đi tìm cô khắp nơi, còn Phó Vãn thì dường như đã bốc hơi khỏi nhân gian!
Năm năm trôi qua, người trong vòng thượng lưu đều cho rằng cô c.h.ế. t ở xó xỉnh nào đó, bọn họ cũng sắp quên cái tên này luôn rồi.
Kết quả...
Đầu bếp Phó này chính là Phó Vãn năm đói Triệu Dương nghĩ đến chuyện xảy ra mấy năm nay của Ninh Thành, nghĩ đến cảnh tượng thê thảm vừa rồi của hai vợ chồng nhà họ Đàm, cậu ấy bỗng nhiên nuốt một ngụm nước bọt.
Cảm giác, sắp tới Ninh Thành sẽ xảy ra rất nhiều chuyện...
Thiên đường của người thích hóng drama sắp xuất hiện rồi.
Triệu Dương vò đầu mình, thở ra một hơi thật dài, run rẩy gửi một tin nhắn qua wechat của Phó Vãn.
[Triệu Dương: Đầu bếp Phó, cô có biết tối nay nhà họ Đàm đã xảy ra chuyện gì không?]
[Là Văn Văn đây: ?]
Triệu Dương: Cô còn giả bội Triệu Dương dứt khoát lên tiếng:
"Đàm Kính Nghiệp tự đ.â. m bụng mười mấy nhát, Trần Lệ bị dọa đến mức đầu óc điên khùng. Nửa phút sau, Phó Vãn trả lời bằng một tin nhắn thoại, giọng nói của cô thanh nhã lại dễ nghe, bên trong còn chứa sự vui vẻ muốn hóng chuyện:"Vậy sao?Tôi chỉ biết con gái họ muốn tạm biệt ba mẹ trước khi rời đi mà thôi."
Còn về phần bọn họ muốn tạm biệt như thế nào thì Phó Vãn không quản được, cô cũng không có hứng thú.
Nhân quả tuần hoàn, cuối cùng cũng sẽ có một ngày nào đó phải trả lại, cô để cho ngày này đến sớm một chút mà thôi.
Triệu Dương nghĩ lại những chuyện ghê tởm mà hai vợ chồng này đã làm, lại nghĩ đến những năm tháng anh trai và chị dâu phải chịu đựng đau khổ vì cầu xin một đứa con, trong lòng cậu ấy chợt cảm thấy nhẹ nhõm cả về thể xác lẫn tinh thần.
Có thù tất báo!
Triệu Dương suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn gọi điện thoại, sau khi biết cuộc gọi đã được kết nối, Triệu Dương do dự vài giây nhưng vẫn sợ hãi hỏi:
"Đầu bếp Phó, cô có phải là vị tiểu thư đã biến mắt của Phúc Mãn Lâu hay không vậy?"
Phó Vãn thờ ơ Ừ một tiếng, sau đó ung dung cười nói:
"Cậu biết tình trạng hiện tại của nhà họ Phó sao? Vậy thì giúp tôi chuyển lời với bác tôi một câu."
Triệu Dương gật đầu như giã tỏi, chăm chú lắng nghe câu nói mà Phó Vãn muốn cậu ấy chuyển lời, lúc nghe xong thì suýt chút nữa ngã từ trên ghế dài xuống.
Chết tiệt!
Câu này...
Phó Vãn mỉm cười:
"Có thể chuyển lời giúp không?"
Triệu Dương sợ hãi, gật đầu lia lịa:
"Tôi nhất định sẽ chuyển lời giúp đầu bếp Phó, tôi nhất định sẽ hoàn thành."
Trên trán Triệu Dương toàn là mồ hôi lạnh, nếu cậu ấy chuyển lời này cho người nhà họ Phó nghe, thì chắc chắn là người nhà họ Phó sẽ bị dọa sợ c.h.ế. t khiếp!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!