Chương 36: (Vô Đề)

Lý Tư Phàm nheo mắt lại, móng tay bấm thật sâu vào trong da thịt.

Lý phu nhân phát ra tiếng cười tao nhã: "Ha ha, lo cho trinh tiết của lão nam nhân này sao? Yên tâm đi, sao mẹ có thể để cho hắn hưởng thụ chứ?"

Vừa dứt lời, cái gã che mặt liền rút ra một con dao sáng loáng từ bên hông, cắt vào cái mông đầy thịt của Trùng Tử một nhát, máu lập tức trào ra, từng giọt nhuộm đẫm màu đỏ tươi trên vách tường trắng.

Từ trong loa máy tính truyền đến một trận la hét thảm thiết đến cực điểm, sau đó liền im lặng.

Lý Tư Phàm nhìn thấy rất rõ ràng, nam nhân trong màn hình đã đau đến sắp ngất đi rồi.

Lão nam nhân là người rất sợ đau.

Ngày thường ở trên giường, có đôi khi hắn mạnh tay một chút, lão nam nhân đều không thể chịu được kích thích mạnh mẽ, cho nên bản thân mình dần dần biết khống chế lực, tuy rằng miệng thường nói những lời hung ác, nhưng chưa từng làm cho tên ngốc kia nếm quá nhiều đau khổ. Một dao này hạ xuống, lão nam nhân nhất định giống như bị khoét tim……

"Ngày xưa có xử tử bằng lăng trì, nghe nói phải cắt một ngàn nhát, mẹ vẫn muốn xem một chút. Hôm nay rốt cục cũng có cơ hội. Chậc chậc, nhìn xem kĩ thuật cắt này đẹp xuất thần như tranh vẽ. Da thịt mỏng bị cắt gọt giống như cánh ve, thật sự là rất phấn khích ……" Trong lời nói của người đàn bà này đã có chút điên cuồng.

Tay của gã đàn ông to lớn kia lại giơ lên, lập tức lại muốn hạ xuống.

"Bà muốn cái gì cứ nói ra đi!" Sau khi nói xong, Lý Tư Phàm mới phát hiện bản thân từ thời khắc ban đầu vẫn ngừng thở, không khí lúc này mạnh mẽ ép vào ***g ngực làm trái tim ẩn ẩn đau.

"Sao mới một dao đã chịu đựng không được rồi? Mày vẫn là con trai tao sao?" Trong lời nói Lý phu nhân cư nhiên lộ ra một tia tức giận, "Tốt! Nếu mày đau lòng nó, liền chuẩn bị cho tao hai trăm ngàn đôla Mỹ, chuyển vào tài khoản bên Thụy Sĩ của tao."

"Được!"

"Mày hiện tại lập tức dùng ngân hàng online gửi tiền, đừng lấy cớ lúc này quá muộn hay tài chính không đủ! Bằng không tao liền đem nó làm thành một đĩa Sashimi!"

Lý Tư Phàm không có ý cò kè mặc cả, hắn nhìn thấy mông lão nam nhân chảy máu, tứ chi bị dây thừng buộc chặt đang co rút run rẩy. Miệng vết thương không sâu, nhưng diện tích rất lớn, nếu xử lý muộn, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Quan trọng nhất là là xuyên qua màn hình độ nét cao hắn nhìn thấy ở góc trên bên phải của bức tường màu trắng có một hình vẽ không rõ lắm, giống như một con rắn nhỏ uốn cong.

Nếu hắn nhớ không lầm khi mình năm tuổi từng đi qua một khu nhà cũ ở phía Tây thành phố, lúc ấy trừ bỏ mẹcòn có anh trai đã mất của hắn, khi đó nếu không có người lớn, Lý Tư Bình luôn bắt nạt hắn, mình thì nước mắt lưng tròng nhìn về phía mẹ, nhưng lại bị không kiên nhẫn đẩy sang một bên.

Vì thế tự mình xoa cái mũi hồng hồng dịch đến ghế dựa, ở trên tường khắc lại một hình vẽ xiêu xiêu vẹo vẹo, hắn âm thầm thề trong lòng, chờ khi mình cao lớn được như vậy liền đem anh trai đánh thành than tổ ong. Lúc ấy sau khi vẽ xong, hắn còn rất đắc ý thưởng thức. Nhưng ở nơi đó cũng chỉ ngắn ngủn vài ngày, sau này mẹ không còn dẫn hắn đi nữa.

May mắn mình vẫn nhớ chuyện đó, trong căn phòng kia có thể nghe thấy tiếng xe lửa kêu to……

Khẩn cấp điều động khoản tiền từ công ty, để cho tài vụ và kế toán chuyển khoản. Và Lý Tư Phàm ngay lập tức điều tới bản ghi chép sự biến đổi của bất động sản Lý gia mấy năm nay ……

Trùng Tử cảm giác mình gặp phải ác mộng, mông bị áp trên miệng núi lửa, dung nham nóng bỏng liếm cái mông tròn của mình, gắng sức như thế nào cũng không thoát ra được.

Nhưng y cũng không muốn mở mắt, trong lòng mơ hồ cảm thấy có sự thật so với núi lửa càng đáng sợ hơn đang chờ mình.

Một đôi tay ôn nhu vuốt ve mặt mình.

"Tùng Thông, Trùng Trùng, thầy mau tỉnh lại đi! Tôi đói bụng, thầy mau thức dậy nấu cơm cho tôi…"

Quán tính thực con mẹ nó đáng sợ, Trùng Tử từ trong mông lung cố sức mở mắt.

Đập vào mắt là khuôn mặt kinh hỉ đan xen.

"Trong tủ lạnh….. có cơm cà

-ri thịt bò làm rồi…… trò cho vào lò vi sóng hâm lại một chút……" (TT___TT vừa tỉnh lại là quan tâm người ta luôn~)

Biểu cảm của Lý Tư Phàm vặn vẹo hiếm thấy, khuôn mặt xinh đẹp cư nhiên biến hình kịch liệt.

"Thầy! Chính là đồ đại ngu ngốc!" (*)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!