Lịch trình một ngày của thầy Tùng kín mít. Buổi sáng người của bộ phận hậu cần đem bóng đèn ngoài hành lang các tầng của học viện thay một lượt, thợ đổi bóng đèn rất ngốc, thầy Tùng lại phải đỡ thắt lưng leo lên thang chỉ đạo công việc một chút.
Chờ bận bịu xong rồi, thầy Tùng cũng tan tầm. Thừa dịp đi đón con qua chợ mua chút thức ăn.
Giữa tỏi tươi và cải bắp, Trùng Tử lâm vào sự lựa chọn sinh tử. Thứ trước là món Đình Đình thích nhất, thứ sau là món ăn ngon miệng của Lý Tư Phàm.
Trùng Tử không quyết định được, cuối cùng khẽ cắn môi lấy ví tiền, dậm chân một phát, quyết định mua ba đồng một cân cải trắng. Tục ngữ nói, củ cải cải trắng bảo đảm sự bình an. Trong nhà hiện tại là có hai người ăn không trả tiền, khe tay mà không chặt chẽ một chút, tháng sau lớn nhỏ tất cả đều uống gió Tây Bắc.
Mua xong thức ăn, đón con về nhà, vừa đẩy cửa ra, sợ tới mức Trùng Tử rụt chân lại. Trong phòng giống như Thủy Liêm Động của con khỉ họ Tôn (*).
(*) Thủy Liêm Động chính là cái động của Tôn Ngộ Không và đám khỉ con ở Hoa Quả Sơn đó, ý câu này là nhà cửa bề bộn, đâu cũng thấy nước =))
Máy giặt second
-hand dùng 50 tệ mua về từ chợ đồ cũ đang "ầm ầm" rung động, Lý Tư Phàm đang xắn tay áo vắt khăn trải giường!
Trùng Tử thấy trên mặt đất đầy nước, vội vọt tới chỗ đồng hồ nước trước, đau lòng phát hiện số mét khối nước kia lại tăng thêm mấy số. Tiền nước của ký túc xá giáo viên là ai dùng người đó trả, thật là xót thịt a!
"Có người giặt đồ như trò vậy sao?"
"Phòng ở rất bẩn, vừa lúc giặt giũ một thể."
Lý Tư Phàm chướng mắt thầy hắn mắt mũi nhỏ như vậy, cố ý thò cái tay đầy nước vào trong cổ Trùng Tử. Tranh Tranh so với ba nó có tế bào lãng mạn hơn, lắc lư cánh tay nhỏ nhắn từ giỏ đồ chơi lấy ra một con vịt cao su, ở trong chậu nước đạp phành phạch.
Trùng Tử nói dài dòng xong rồi, mới tỉnh lại hỏi: "Đình Đình đâu rồi?"
Chế độ vắt khô không dễ dùng, Lý Tư Phàm chuyên tâm vắt ga giường.
"Cô ta nhận điện thoại của một người bạn xong liền thu dọn đồ đạc đi rồi."
Trùng Tử nghĩ không đúng a, chuyện gì lại khẩn cấp như vậy? Lấy di động ra lập tức gọi cho Đình Đình.
Sau khi điện thoại vang thật nhiều hồi chuông mới có người tiếp máy.
"Alo, em đang ở đâu vậy?"
"…… Em dọn đến ở nhà của một người bạn, cô ấy vừa lúc có thể sắp xếp công việc cho em, thời gian phỏng vấn rất gấp, cho nên em cũng không chào anh được."
Trùng Tử nghe vậy cũng an tâm: "Vậy được, sinh hoạt của em nếu có gì khó khăn thì cứ nói với anh a! Đừng ngại."
"Tùng Thông……"
"Gì vậy?"
"Anh…… bảo trọng!"
Lời này có chút không đầu không đuôi, Trùng Tử nghe thấy trong lòng cũng ấm áp, không uổng một lần làm vợ chồng, đều ốc còn không mang nổi mình ốc vẫn biết quan tâm một chút đến y.
Chờ sau khi ngắt điện thoại, Trùng Tử vừa quay đầu lại, Lý Tư Phàm cũng không biết từ lúc nào đã dán đến sau lưng.
"Gì chứ a? Gần sát như vậy?"
"Buổi tối làm gì cho tôi ăn?"
"Cải trắng ninh nhừ."
Mặt Lý Tư Phàm xìu xuống giống như rèm cửa: "Sao lại ăn món này, thầy cầm tinh con thỏ sao!"
Trong lòng Trùng Tử nói thầm: Mi không phải là một con thỏ thành tinh sao!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!