Thấy ly cà phê đã đến đáy, Lý phu nhân rốt cục mở miệng.
"Tiểu Phàm nhà chúng tôi chính là đứa nhỏ có chủ kiến, quyết định của người lớn cũng vô dụng, cho nên chúng ta phải khôn khéo đưa đẩy một chút. Tôi sẽ bồi thường cho thầy chút kinh tế, nhưng thầy trước hết vẫn ở lại bên người nó một đoạn thời gian, nhẫn nại một chút, tôi sẽ nghĩ biện pháp cho thầy rời đi ."
Theo ý tưởng của Trùng Tử, khi y đem chuyện bê bối của thằng nhỏ nói ra, có thể được Lý phu nhân an bài để thuận lợi thoát thân.
Cho dù bà tin tưởng con mình là trong sạch, cũng sẽ không cho phép một người bụng dạ khó lường ở lại bên cạnh con cưng của mình. Không nghĩ tới rằng, người làm mẹ muốn giữ gìn sĩ diện cho con cái. Trùng Tử cũng chỉ có thể chấp nhận sự sắp xếp của Lý phu nhân.
Về phần bồi thường, Trùng Tử cũng chả thèm giả bộ băng thanh ngọc khiết (thanh cao) làm gì, cứ ngông nghênh mà nhận thôi. Dù sao mặt sau của mình đã bị chảy máu, sau này còn phải một mình đi nơi đất khách quê người nuôi con.
Nhẫn chút nữa là y có mấy vạn đồng đấy!
..
Thời điểm Trùng Tử quay về công ty, hội nghị bên kia đã chấm dứt. Nhìn thấy Trùng Tử đã trở lại, một nữ thư kí ôm cái cặp nhỏ giọng nói: "Lý tổng vừa tìm anh khắp công ty, hiện tại đang ở trong văn phòng!"
Tiểu Lý công tử khi vừa tới công ty, công nhân viên kì cựu của tập đoàn Lý thị đều có chút khinh mạn hắn. Thứ nhất là khi dễ hắn tuổi nhỏ, một nguyên nhân khác là gộp hắn lại một loại cùng với Lý đại công tử.
Bình thường "tân quan thượng nhâm tam bả hỏa", kết quả tiểu Lý người ta biến thành giống như kẻ đồ sát, tiếng kêu than dậy khắp trời đất.
(*) tân quan thượng nhâm tam bả hỏa ~ quan mới nhậm chức như ba ngọn lửa à câu này có điển cố nên mình chú thích ở cuối bài, theo suy nghĩ của mình thì đại loại giống như "đánh đòn phủ đầu" vậy =,
"Đồ sát" ở đây chỉ việc thiếu gia đối phó với những kẻ chống đối trong công ty, có thể là thanh lọc bộ máy hành chính chẳng hạn.
Hiện tại bất kì nhân viên nào thấy Lý tổng cả người lông tơ đều dựng đứng. Trùng Tử nhìn tiểu thư kí rụt cổ kì quái đến đáng thương, thở dài một hơi, mở cửa vào văn phòng.
"Thầy vừa đi đâu vậy?" Mặt thằng nhỏ như có thể gộp lại với núi Trường Bạch .
"Buổi sáng chưa ăn gì, đầu đau phải đi nhà ăn ăn chút gì đó." Nghe đến đây, cái mặt dài kia mới thu lại.
Hắn đứng lên sờ trán Trùng Tử "Phát sốt?" Sờ sờ không có gì bất thường, mới an tâm. Kéo tay thầy hắn tiến vào phòng trong.
Tiểu Lý có thói quen ngủ trưa, đến buổi trưa nhất định phải ôm Trùng Tử làm một giấc.
Nhưng vừa bị người phá non (phá "xử cúc" ), Trùng Tử có chút không thích ứng với việc hằng ngày bồi hắn ngủ.
Tiểu Lý không quan tâm cái đó, kéo Trùng Tử lên trên sô pha giường (sô pha dài có thể nằm được), mặt đối mặt với Trùng Tử.
Trùng Tử đầu tiên là nhắm hai mắt lại, nhưng từng trận nhiệt khí phả vào trên mặt, khiến bản thân đều ngủ không được. Vì thế y muốn xoay người, nhưng Lý Tư Phàm đè y lại không cho y xoay.
"Cậu còn muốn ngủ hay không?" Thầy giáo có chút không kiên nhẫn.
Lý Tư Phàm cũng không nói, nhếch miệng sờ mặt Trùng Tử, vuốt vuốt cái miệng liền sáp tới. Mút mút nghiêng ngả hôn một hồi. Trùng Tử cảm giác tay hắn bắt đầu với vào trong quần, dạ dày lại bắt đầu cuộn lên.
"Đừng, đau." Nghe thấy vậy, Lý Tư Phàm cuối cùng thu tay, nhưng trên mặt cười xấu xa như ăn được mật ong. Chờ khi tay chân đã cọ đủ ở trên người Trùng Tử, Lý Tư Phàm rốt cục nằm ở trước ngực Trùng Tử ngủ.
Thằng nhỏ lúc ngủ đặc biệt duy mĩ, lông mi thật dài mà cong lên, theo hô hấp cao thấp rung động. Cậu ta nếu là người bình thường sẽ chiếm mất tâm bao nhiêu cô gái a! Trùng Tử liều mạng khắc chế chính mình, mới không có đưa tay ra bóp cổ thằng nhỏ.
Ánh mắt trừng vách tường mờ mịt mà suy tư……
..
Đợikhi Trùng Tử nhận được cuộc gọi tiếp theo của Lý phu nhân đã là ba ngày sau.
Ba ngày này Trùng Tử trôi qua trong lo lắng đề phòng, sợ Lý Tư Phàm lại đem mình ăn sống nuốt tươi.
May mắn Lý Tư Phàm còn có một tia nhân tính, biết phía sau thầy hắn không tốt, mọi việc không nên.
Nhưng thấy miệng vết thương dần dần khép lại, họ Lý lại bắt đầu rục rịch. Trùng Tử âm thầm sốt ruột. Nghe thấy động tĩnh của Lý phu nhân quả thực chính là âm thanh của sự cứu rỗi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!