Chu Doãn Thịnh vẫn luôn làm bạn bên cạnh Đỗ Húc Lãng. Vào ngày thứ hai sau khi Đỗ Húc Lãng chết, hắn cũng không chút do dự rời khỏi thế giới kia.
Trong dĩ vãng, dưới sự khống chế của hệ thống phản diện, hắn phải xuyên không không ngừng nghỉ dù chỉ một phút, liên tục hoàn thành những nhiệm vụ điên rồ, không hề có cơ hội hít thở.
Nhưng giờ đây, hắn có thể tuỳ ý khống chế thời gian của mình. Hắn ở lại trong không gian ngân hà của mình một thời gian dài, dùng giấc ngủ để bồi dưỡng linh hồn. Cho đến khi tình cảm với Đỗ Húc Lãng dần dần nhạt đi theo thời gian, hắn mới tỉnh lại, bắt đầu đùa nghịch trí não trên cổ tay.
Khi trí não còn chưa bị hắn công phá, hắn đã biết, độ khó của nhiệm vụ càng tăng, năng lượng linh hồn của hắn cũng tăng theo. Bên cạnh đó, liên kết của hắn với hệ thống cũng càng chặt chẽ.
Hệ thống và ký chủ sống nương tựa vào nhau, chỉ chờ một ngày nào đó năng lượng linh hồn đạt đến mức độ cao nhất, Chủ Thần sẽ thông qua hệ thống hấp thu và tiêu hoá, trở thành nguồn năng lượng chống đỡ toàn bộ không gian sáng tạo của nó.
Cái gọi là "hoàn thành nhiệm vụ là có thể trở về thế giới hiện thực" chẳng qua chỉ là một lời nói dối hoàn hảo mà thôi. Bọn họ chỉ là một đám súc vật bị Chủ Thần nuôi nhốt, chỉ đợi béo là sẽ bị làm thịt hết.
Khi 007 càng ngày càng xâm nhập vào linh hồn hắn, hắn vô tình khám phá ra bí mật này. Hắn là hacker, cho nên hắn không giống người khác, không quá cố chấp đối với việc trở lại thế giới hiện thực.
Đối với hắn, chân thật và giả tưởng không có bất kỳ sự khác nhau nào, thậm chí, trong thế giới giả tưởng, hắn càng có thể sống tự do tự tại. Hắn luôn là vương giả trong thế giới giả tưởng.
Không thể không nói, Chủ Thần chọn phải hắn là thất sách lớn nhất, đồng thời cũng là dẫn sói vào nhà.
Điều chỉnh tâm tình xong, Chu Doãn Thịnh nhấn vào trí não, nháy mắt biến mất khỏi không gian ngân hà vô tận.
————————————-
Lần thứ hai tỉnh lại, Chu Doãn Thịnh đang đứng trước một giá vẽ, trong tay cầm một cây bút lông dính màu, xung quanh tràn ngập mùi hương sơn dầu hoa anh túc. Hắn lẳng lặng đứng một lát mới bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Đây là một căn phòng tương đối trống trải, không có bất cứ vật bài trí nào, chỉ có bốn bức tường trắng tinh và một cánh cửa sổ mở rộng. Ngoài cửa sổ là thảm cỏ xanh biếc trăm hoa đua nở, xa hơn nữa còn có một hồ nước màu xanh ngọc.
Phong cảnh đẹp đến say lòng người.
Trừ Chu Doãn Thịnh, trong phòng không có bất kỳ ai. Màn hình trí não nhấp nháy xuất hiện rất nhiều chữ, đây là tư liệu chi tiết liên quan đến nguyên chủ và thế giới này trộm được từ kho dữ liệu của Chủ Thần.
Nguyên chủ tên là Vệ Tây Ngạn, năm nay mười tám tuổi, hiện đang học trường Mỹ thuật Kinh Đô. Cha mẹ cậu đều đã bỏ mình vì tai nạn giao thông năm cậu mười tuổi, cậu được bạn thân của cha mẹ nhận nuôi, sau đó đưa đến Pháp sinh sống.
Tình cảm của đôi vợ chồng này vô cùng sâu đậm, vào ngày kỷ niệm đám cưới bạc quyết định đi du lịch toàn cầu, chưa xác định ngày về.
Lo Vệ Tây Ngạn không thể tự chăm sóc bản thân, họ giao cậu cho con trai ở Trung Quốc của mình – Ninh Tư Niên.
Ninh Tư Niên năm nay hai mươi tám tuổi, đã kết hôn lần thứ hai, người vợ đầu tiên chết vì ung thư xương, để lại cho hắn một đứa con trai chưa đầy ba tuổi, tên là Ninh Vọng Thư.
Bởi vì công việc ở công ty bận rộn, không rảnh chăm nom cho con trai, Ninh Tư Niên gấp gáp chọn một người phụ nữ tính tình dịu dàng hướng nội mà kết hôn. Tuy rằng giữa hai vợ chồng không có tình cảm, nhưng được ở chỗ sinh hoạt ổn định.
Vệ Tây Ngạn và Ninh Tư Niên chỉ từng gặp nhau một lần khi còn bé. Sau đó cha mẹ Ninh ném xí nghiệp gia tộc cho con trai, đưa Vệ Tây Ngạn đi định cư thời gian dài ở nước ngoài. Cho nên, tình cảm giữa hai người này không hề sâu đậm, thậm chí còn hơi xa cách lạnh nhạt.
Vệ Tây Ngạn mồ côi từ nhỏ, tính cách dần dần trở nên tự bế, chưa bao giờ chủ động đi bắt chuyện với người ngoài, lại càng không gây phiền toái cho người khác. Ninh Tư Niên thành thục ổn trọng, cũng sẽ không cố ý đi gây khó dễ cho một cô nhi.
Hai người ở gần nhau vốn nên không ảnh hưởng gì đến nhau, bình yên vô sự.
Nhưng xấu ở nỗi vợ mới của Ninh Tư Niên – Triệu Tín Phương – là một đoá hoa sen tim đen, bề ngoài thuần khiết bên trong ác độc. Từ trước khi kết hôn với Ninh Tư Niên, ả đã bồ bịch với Tiền Vũ, bạn thân của Ninh Tư Niên.
Tiền Vũ là bạn đại học của Ninh Tư Niên, sau khi tốt nghiệp được Ninh Tư Niên mời đến làm trợ lý tư nhân của hắn.
Trợ lý tư nhân phần lớn đều do người mà ông chủ tin tưởng đảm nhận, điều này thể hiện sự nể trọng, cũng là một cách tôi luyện. Đến khi nào Tiền Vũ có khả năng đạt đến mức độ mà Ninh Tư Niên kỳ vọng, hắn sẽ tự bố trí chức vụ thích hợp hơn cho y.
Nhưng Tiền Vũ hiển nhiên không đợi kịp.
Bởi vì xuất thân nghèo khó, y luôn ôm cảm xúc thù địch mạnh mẽ đối với người giàu, hơn nữa lòng tự trọng lớn đến cực đoan. Trong mắt y, sự thúc đẩy như vú em của Ninh Tư Niên là sự vũ nhục đối với y.
Y bắt đầu căm thù Ninh Tư Niên, vừa âm thầm chiếm tài sản của công ty, bán lợi ích của công ty, vừa dụ dỗ Triệu Tín Phương nhằm thực hiện mục đích hãm hại Ninh Tư Niên.
Nhưng Ninh Tư Niên là nam chính của thế giới này, tuyệt đối không dễ đối phó như vậy. Vào lúc hai người sắp thành công, nữ chính xuất hiện, chẳng những lấy được tình yêu của Ninh Tư Niên, cô còn vạch trần âm mưu của hai người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!