Dẫn đường mạnh nhất học viện trung ương không muốn cùng bất cứ lính gác nào dấu hiệu.
Đây từng là tin đồn được tất cả học viên truyền tai nhau.
Tống Diên Phong biết chuyện đó có thật, nhưng không nghĩ Khoái Triệt cố chấp đến tận bây giờ.
"Vậy...! Không phải hắn sẽ ngày càng suy kiệt sao?" Cậu buồn bực hỏi lại.
Quan hệ tương hỗ giữa lính gác và dẫn đường thuận theo quy luật tự nhiên.
Lính gác cần dẫn đường và ngược lại.
Dấu hiệu tạm thời hay khai thông ý thức đều có ý nghĩa như nhau.
Dù cho việc dấu hiệu có cách thức thân mật hơn do trực tiếp tiếp xúc thân thể.
Nhưng nói chung, chuyện đó cũng bình thường như ăn cơm, uống nước.
Không muốn dấu hiệu như Khoái Triệt mới là bất bình thường.
Với một dẫn đường cao cấp luôn xông pha tiền tuyến, chiến tích lẫy lừng, không dấu hiệu chẳng khác nào một cục pin dùng mà không sạc.
Dung lượng pin có lớn đến đâu sớm muộn cũng sẽ cạn hết.
Đặng Sĩ Khiêm bất đắc dĩ.
"Thật ra vẫn chịu được.
Năng lực phục hồi của lính gác và dẫn đường cấp cao khá mạnh.
Thỉnh thoảng thầy Hà cũng giúp hắn tu bổ.
Tiếc là lần này thầy đi công tác."
Tống Diên Phong có nghe nói, ngoại trừ cách trên, dẫn đường cấp cao cũng có thể hỗ trợ dẫn đường khác khôi phục.
Giáo sư Lý Nhật Hà là dẫn đường SS phụ trách khoa điều trị chuyên sâu của bệnh viện trung ương, Khoái Triệt được ông ấy chiếu cố xem như may mắn.
Thế nhưng có vẻ như lần này tổng bộ không đợi đã đưa người đến đây.
Nhìn ra suy nghĩ của cậu, tiến sĩ xác nhận:
"Họ cố tình điều thầy ấy đi.
Khoái Triệt cự tuyệt tất cả lính gác trở thành tấm gương đi ngược hướng cho một số dẫn đường không muốn bị trói buộc noi theo.
Ở một góc độ nào đó, nó giống như hành động phản nghịch, nên phía trên rất không vui."
Tống Diên Phong hiểu được, rồi lại thấy khó hiểu.
Năng lực Khoái Triệt quá mạnh mà không có ràng buộc, không theo quy tắc chung, bọn họ sợ không khống chế được, sẽ tiềm ẩn mối họa.
Rốt cuộc chấp niệm này lại trở thành hạt mầm chướng ngại gieo xuống con đường sự nghiệp của hắn.
Nhưng chẳng lẽ vì vậy mà để hắn mang thương tích như thế?
"Nhà họ Khoái không làm gì sao?" Cậu nghi hoặc.
Vẻ mặt Đặng Sĩ Khiêm phức tạp, lát sau mới phun ra một câu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!