Phiên ngoại: Tâm lý của thiếu gia (Hoàn)
Tính cách con người được hình thành, đều là có nguyên nhân.
Nghiêm Nghĩa Tuyên cảm thấy mình trở thành người như thế này, hoàn toàn là bởi vì anh sinh ra ở Nghiêm gia.
Nghiêm gia là một cái gia tộc bản khắc, tên cũng phải nghiêm khắc dựa theo gia phả bối phận. Ngay cả con riêng ở bên ngoài, trong tên tiếng Trung đều phải có một chữ Nghĩa.
Kẻ duy nhất đánh vỡ quy củ này, là người bác phản nghịch của Nghiêm Nghĩa Tuyên.
Chuyện này lại không thể không nói tới con người Nghiêm gia.
Tuy rằng bọn họ có các đặc điểm khác biệt, nhưng vẫn có một điểm chung, chính là đặc biệt cố chấp lại không nghe khuyên bảo.
Vì thế người trong nhà, thường xuyên bởi vì đủ các loại chuyện mà tranh chấp, đặc biệt là khi Nghiêm Tế Sinh cứng rắn cùng cả nhà người con trai cả phản loạn tạo thành xung đột, không ngừng thăng cấp, cuối cùng thế nhưng tới nông nỗi cá chết rách lưới.
Nghiêm Nghĩa Tuyên ở ngay trong hoàn cảnh này mà lớn lên.
Bởi vì người anh họ xấp xỉ tuổi tác với anh có cá tính quá mức đường hoàng, làm anh có chút ngượng ngùng cũng hăm hở như vậy, dần dần anh học cách áp chế tính tình của mình.
Sau đó trong nhà xảy ra biến cố, Nghiêm Nghĩa Tuyên mất đi song thân lại càng thêm không có tư cách bừa bãi.
Anh vẫn luôn sống bên ông nội, anh cần phải thích ứng với việc ông nội lộng quyền độc hành, nếu anh cũng cùng ông nội đối nghịch, ngày tháng tiếp theo thật sự sẽ không qua nổi.
Nghiêm Tế Sinh tựa hồ cũng thỏa mãn với người cháu trai có tính tình mềm nhẹ này, thẳng đến khi Nghiêm Nghĩa Lễ xuất hiện.
Nghiêm Nghĩa Lễ mắt cao hơn đầu, so với Nghiêm Nghĩa Tuyên càng giống một người Nghiêm gia điển hình, lập tức có được ưu ái của ông nội.
Nghiêm Nghĩa Tuyên đối với điều này thực tức giận, chính là tâm tính mềm mại của anh đã dưỡng thành, không có biện pháp cùng ông nội công khai gọi nhịp, chỉ có thể âm thầm châm chọc người anh trai ngoại lai này.
Nghiêm Nghĩa Tuyên cảm thấy cá tính biệt nữu của mình đại khái cũng từ đoạn thời gian này mà phát triển ra.
Đến khi trưởng thành, anh chỉ có thể dùng trò chơi yêu đương để phát tiết cảm xúc dư thừa, dùng đa tình che dấu ôn nhu.
Anh bắt đầu kế thừa sản nghiệp trong nhà, đồng thời còn phải âm thầm cùng Nghiêm Nghĩa Lễ đấu tới đấu lui, thật sự xem như không có nhiều lạc thú trong sinh hoạt.
Thẳng cho đến khi không cẩn thận bởi vì mềm lòng mà nhặt một người trẻ tuổi.
Sau đó Nghiêm Nghĩa Tuyên lại khống chế không được tò mò, nhịn không được ở các phương diện đều chú ý người thanh niên này.
Nhìn hắn đi từng bước một từ kẻ yếu không xu dính túi biến thành Ông chủ Kỷ trong miệng mọi người.
Nghiêm Nghĩa Tuyên hồi tưởng quan hệ của mình cùng Kỷ Linh, anh rõ ràng chỉ là tùy tay bao dưỡng, như thế nào cuối cùng lại đem chính mình đáp đi vào.
Từ lúc bắt đầu, người tên Kỷ Linh này đối với Nghiêm Nghĩa Tuyên mà nói, có một loại hấp dẫn khó hiểu.
Kỷ Linh thực tự tin, hắn chưa từng hỏi qua Nghiêm Nghĩa Tuyên về chuyện tình cảm, tựa hồ đối với mị lực của mình rất có tin tưởng, cảm thấy có thể ăn chắc Nghiêm Nghĩa Tuyên, điều này làm anh khó chịu.
Nhưng anh xác thực bị ăn đến gắt gao.
Có đôi khi Nghiêm Nghĩa Tuyên sẽ nghĩ, anh rốt cuộc nhìn trúng điểm nào của tiểu tử này.
Cá tính của Kỷ Linh kỳ thật cũng rất cường thế, nói một không hai, nhưng loại cố chấp của hắn cùng với của người Nghiêm gia không hề giống nhau, hắn hiểu được việc tự xem xét lại.
Nghiêm Nghĩa Tuyên nhìn ra, trong quá trình ở chung với anh, Kỷ Linh mỗi một lần đều sẽ điều chỉnh thái độ của mình, giữa hai người hắn sắm vai kẻ dẫn đường, làm cho quan hệ của bọn họ hướng theo phương hướng tốt hơn mà phát triển, cho tới khi biến thành như vây giờ.
Loại cảm giác này, thực thoải mái.
Nghiêm Nghĩa Tuyên nghĩ, anh khả năng do lớn lên ở Cẩn Viên, trong xương cốt vẫn là có kiêu căng, có một người săn sóc quan tâm yêu thương mình như vậy, thực sự là tri kỷ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!