Bộ phim Kỷ Linh mới tiếp đang quay được một nửa, kỳ thật Kỷ Linh sau khi tiếp nhận rồi thì có chút hối hận, bây giờ phim mà nghiêm túc quá, người trẻ tuổi khả năng sẽ không có hứng thú, người lớn tuổi đoán chừng còn không có hứng thú hơn, cũng không thể đánh bài tình cảm.
May là phim hành động dạo gần đây khá hot, nhưng đoàn sản xuất phim này, một là không có người chống đỡ, hai không chủ định tham gia giải thưởng, còn là phim có yếu tố giải trí thấp, nếu như có tình tiết nhạy cảm nào, kể cả không ai lật tẩy, khi qua thẩm duyệt cũng sẽ gặp vấn đề.
Nhưng có nữ chính là Chung Minh Vi, Kỷ Linh vẫn cảm thấy hơi tin tưởng.
Bất quá đến khi Kỷ Linh cẩn thận nghiên cứu xong toàn bộ tư liệu, không khỏi vui vẻ, đạo diễn điện ảnh này, có chút ý tưởng.
Phim hành động hẳn phải do người gạo cội diễn, nhưng ở đây ngoại trừ Chung Minh Vi, toàn bộ vai nam quan trọng đều là thịt tươi nổi tiếng bình hoa trong giới.
Diễn viên diễn nam chính vốn xuất thân từ thần tượng, bình thường lên TV chuyên môn diễn vai công tử nhà giàu, lần này được đạo diễn nhìn trúng, diễn vào vai chững chạc, thật sự làm Kỷ Linh tưởng tượng không nổi hắn sẽ diễn thế nào.
Đây cũng coi như kiếm đi nét bút nghiêng, nhưng loại cách làm may rủi này không chắc có được sự hài lòng của người xem hay không. Kỷ Linh lúc này mới rõ ràng sản xuất đối với tuyên truyền coi trọng như thế nào, trong hợp đồng còn trích phần trăm cho hắn rất rộng rãi.
Loại chuyện may rủi này, nếu tuyên truyền tốt, thì có thể bùng nổ một trận; Nhưng nếu tuyên truyền không tốt, khiến cho người xem phản cảm, cái danh xấu kia cũng sẽ bị réo lên vài lần.
Trước mắt đoàn phim đang được quay ở phim trường bên thành phố khác, Kỷ Linh vì muốn hiểu biết thêm tình tình nên cố ý qua một chuyến.
Kỳ nghỉ hè đã qua, nhưng thời tiết vẫn chưa mát mẻ, nghe nói đoàn phim đã ở chỗ này cắm rễ một tháng, mà chỉ vì quay mấy cảnh trong nhà, nguyên nhân là do đạo diễn vô cùng khó tính, một cảnh phải quay đi quay lại rất nhiều lần cho tới khi vừa lòng mới thôi.
Ai kêu ông đi dùng tiểu thịt tươi làm chi, bất quá chuyện này cũng không liên quan tới Kỷ Linh, hắn chỉ tới để nắm bắt điểm tuyên truyền.
Kỷ Linh đánh giá ấn theo tiến độ này, bộ phim chắc phải quay tới sang năm, nên cũng không cần phải sốt ruột, còn nhiều thời gian để viết kế hoạch, vì vậy hắn cũng nhân cơ hội ở phim trường xem đoàn phim hoạt động.
Kỷ Linh nhìn cảnh quay kia, nam chính ở trong phòng dựng ra ra vào vào, quay phim chạy đằng trước đằng sau hắn, đạo diễn thì cầm tấm bảng gõ cạch cạch cạch, nhìn đến phát mệt.
Mà Chung Minh Vi thì ngồi ở một bên dưới ô che nắng, đeo kính râm nhàn nhàn uống trà lạnh.
Kỷ Linh đi qua chào hỏi cô: "Đại minh tinh, nhàn nhã như vậy sao?"
Chung Minh Vi nhìn Kỷ Linh cười: "Ai nha ông chủ Kỷ, tôi có nghe anh đến đây, lại không nghĩ tới xem quay phim." Cô đón chiếc ghế trợ lý mang ra cho Kỷ Linh, sau đó hỏi: "Trà khổ qua thanh nhiệt giải độc, dưỡng da làm đẹp muốn uống chứ?"
"... Không cần, cảm ơn." Kỷ Linh xin miễn.
Chung Minh Vi tiếp tục cười: "Ông chủ Kỷ tuy rằng lớn lên đẹp trai, nhưng cũng nên chú ý bảo dưỡng đó nha."
"... Chung tiểu thư như thế nào cũng gọi tôi ông chủ Kỷ." Kỷ Linh cũng cười.
Chung Minh Vi nói: "Bắt chước mọi người gọi thành ra quen miệng, ông chủ Kỷ gần đây ở trong giới càng ngày càng nổi, may mà tôi đã dự tính trước, nếu không bây giờ trèo cao không tới được ông chủ Kỷ."
Kỷ Linh khiêm tốn một chút: "Nơi nào nơi nào, tôi còn mong được Chung tiểu thư chiếu cố đây." Hắn nhìn nam chính trong phim trường mệt tới mức muốn biến hình, lại nhìn Chung Minh Vi thảnh thơi bên này, nói, "Chung tiểu thư có vẻ nhẹ nhàng."
Chung Minh Vi từ sau kính râm nhìn Kỷ Linh, nói: "Ông chủ Kỷ lại giả bộ hồ đồ rồi, tôi bây giờ nhìn như nhàn nhã, nhưng đợi tới cảnh đối diễn tôi phụ trách, đến lúc đó tôi không chỉ mệt người mà tâm cũng mệt, cho nên tôi mới muốn uống trà khổ qua trước, tránh tới lúc bùng nổ vì tức."
Kỷ Linh mỉm cười: "Chung tiểu thư tính tình tốt như vậy, sẽ không bùng nổ đâu."
Chung Minh Vi xua xua tay, làm động tác một lời khó nói hết, sau đó chỉ chỉ nam chính: "Cũng may không làm giá, là thật tình muốn học diễn, còn có thể chịu khổ được."
Kỷ Linh phụ họa: "Thế cũng không tệ lắm."
Chung Minh Vi tiếp tục nói: "Đáng tiếc thiên phú vẫn kém một chút, làm diễn viên cũng phải có thiên phú." Cô nghĩ nghĩ, bổ sung nói, "Phải nói là làm gì cũng đều phải có chút thiên phú, như ông chủ Kỷ ấy, anh tuy còn rất trẻ, nhưng lại rất có thiên phú làm kinh doanh, cho nên so với bạn bè cùng lứa anh đều mạnh hơn."
Kỷ Linh cười nhạo trong lòng, bạn cùng lứa tuổi ở trong mắt hắn đều giống như tụi trẻ con, nếu ngay cả đứa trẻ còn đánh không lại, không phải rất mất mặt sao.
Nhưng hắn chỉ nói: "Chung tiểu thư khen tôi như vậy, tôi rất xấu hổ."
Chung Minh Vi dùng một loại khẩu khí hoài niệm nói: "Tôi không phải từng nói anh rất giống vị bằng hữu của tôi sao? Trong lòng tôi, người kia cũng rất có thiên phú, anh giống anh ấy, cho nên tôi là thật lòng cảm thấy ông chủ Kỷ sẽ rất có tiền đồ."
Kỷ Linh nghĩ nghĩ, đột nhiên nảy ra một ý niệm, cười nhợt nhạt nói: "Kể một chút về vị bằng hữu kia của cô đi, anh ta là người thế nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!