Chương 9: Đoán mệnh

"Cận lão sư quá lợi hại!" Kỷ Tử Bạc bị cô lôi đến gần cửa thang máy, còn hướng vào bên trong nhìn xung quanh, mở ra một khe hở thật cẩn thận, Lục Chẩm Thu thăm dò: "Hai người làm sao vậy?"

Kỷ Tử Bạc cười gượng: "Không có việc gì, Cận lão sư buổi sáng thích vận động, tôi xuống lầu cùng cô ấy chạy hai vòng."

Lục Chẩm Thu thần sắc thả lỏng, Cận Thủy Lan mặt lạnh liếc Kỷ Tử Bạc một cái, Kỷ Tử Bạc có chút ủy khuất: "Không phải, tôi lại không biết cậu kim ốc tàng kiều."

"Tôi không phá hư chuyện tốt của cậu chứ?"

Cận Thủy Lan cắn răng: "Câm miệng."

Kỷ Tử Bạc tay che miệng, ngoan ngoãn cùng cô vào thang máy, Cận Thủy Lan mặc bộ đồ màu trắng gạo, một thân trang phục nhẹ nhàng thoải mái, hoàn toàn không thích hợp vận động, hai người đi đến dưới lầu, gió lạnh thổi qua, Kỷ Tử Bạc hỏi:

"Chuyện gì xảy ra? Hai người cặp với nhau?"

Tốc độ rất nhanh a!

Bất quá cô nhớ Lục Chẩm Thu không phải bạn gái của Đường Nghênh Hạ sao? Chia tay? Ngay sau đó cô nghĩ đến gần đây Weibo của Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn có tương tác, tám phần là chia tay, bằng không Đường Nghênh Hạ dám trắng trợn cùng Dư Ôn ái muội như vậy sao?

Cận Thủy Lan nói: "Không có."

Kỷ Tử Bạc quay đầu: "Không có thì tại sao hai người lại ở cùng một chỗ?" Ánh mắt cô dần dần không thích hợp, đánh giá Cận Thủy Lan từ trên xuống dưới, chậc một tiếng: "Cậu bao..."

Cận Thủy Lan nói: "Cậu chỉ biết suy nghĩ lung tung thôi sao?

"Kỷ Tử Bạc nhíu mày, cái gì gọi là suy nghĩ lung tung, suy nghĩ của cô rất bình thường có được không? Một nữ nhân buổi sáng xuất hiện ở trong nhà của Cận Thủy Lan, lại là người mà Cận Thủy Lan thích, hoài nghi các nàng có mờ ám không phải rất bình thường sao? Cận Thủy Lan giải thích:"Cô ấy đang thuê nhà, tôi là chủ nhà."

Kỷ Tử Bạc không kịp phản ứng: "Cái gì?"

Cận Thủy Lan nói: "Tôi có thể đem hai cái lỗ tai của cậu đả thông rồi giải thích lại một lần."

"Đừng đừng đừng." Kỷ Tử Bạc gật đầu: "Tôi nghe hiểu rồi, bất quá vì cái gì cậu lại cho thuê nhà?"

Cận Thủy Lan nhìn cô, vân đạm phong khinh nói: "Thiếu tiền.

"Kỷ Tử Bạc:... Nói bậy bạ còn có thể nghiêm trang như vậy, ai so với Cận Thủy Lan cũng đều kém xa, thật muốn đem bộ dáng hiện tại của cô chụp lại cho độc giả xem, cái gì mà cao lãnh chi hoa, không dính khói lửa phàm tục, vì người mình thích cái gì cũng có thể nói ra được, thiếu tiền? Cô nói những lời này lương tâm thật sự không đau sao? Cận Thủy Lan có đau hay không, Kỷ Tử Bạc không biết, nhưng lương tâm của cô đã bắt đầu đau, hỏi Cận Thủy Lan:"Cậu đây là cố ý đem người đả thương sao?"

"Lương tâm đâu?"

Cận Thủy Lan hỏi: "Lương tâm là cái gì?

"Tàn nhẫn thật là tàn nhẫn! Kỷ Tử Bạc bị một câu làm cho nghẹn họng, nửa ngày không bình tĩnh được, Cận Thủy Lan hỏi cô:"Sáng sớm cậu đến chỗ tôi làm gì?"

"Làm gì?" Kỷ Tử Bạc mắt trợn trắng: "Cậu nói tôi có thể làm gì? Thúc giục kịch bản! Tôi đã gửi tin nhắn cho cậu cả ngày hôm qua, cậu cũng không trả lời."

Là một quyển kịch truyền thanh cũ của Cận Thủy Lan, đã viết xong kịch bản, Cận Thủy Lan muốn đích thân xem qua, vốn đã nói hai ngày xong liền gửi cho cô, kết quả ngày hôm qua gửi rất nhiều tin nhắn cũng không nhận được hồi âm, cô cho rằng Cận Thủy Lan lại nhốt mình ngày đêm viết văn, ai có thể nghĩ đến mở cửa sẽ nhìn thấy Lục Chẩm Thu!

Cận Thủy Lan gật đầu: "Lát nữa tôi sẽ gửi cho cậu."

Kỷ Tử Bạc nói: "Tôi thật xa chạy tới đây như vậy, cậu một câu liền muốn đuổi tôi đi?"

Nhìn ra ý đồ của cô, Cận Thủy Lan mím môi, đáy mắt ý tứ cảnh cáo nồng đậm, Kỷ Tử Bạc làm tư thế khóa kéo: "Yên tâm đi, tôi biết nên nói cái gì không nên nói cái gì."

Cận Thủy Lan tưởng tượng, sau này cơ hội gặp mặt giữa bọn họ rất nhiều, liền dẫn Kỷ Tử Bạc cùng lên thang máy. Trong thang máy, Cận Thủy Lan duỗi tay, Kỷ Tử Bạc nhíu mày: "Làm gì?"

Cận Thủy Lan xua xua tay: "Chìa khóa."

Kỷ Tử Bạc lấy chìa khóa ra, còn chưa kịp hỏi đã thấy Cận Thủy Lan lấy đi từ trên tay mình, cuối cùng cởi bỏ một cái trong đó, Kỷ Tử Bạc khó hiểu: "Vậy sau này tôi vào nhà cậu như thế nào?"

Cận Thủy Lan nói: "Gõ cửa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!