Chương 5: Gặp được

Hợp đồng chuẩn bị rất nhanh, bất quá Lục Chẩm Thu vốn ôm ý định muốn thuê càng sớm càng tốt, hoàn cảnh nơi này tốt, giá cả lại ưu đãi, Hoa Lạc nói:

"Kẻ ngốc mới không thuê! Điều kiện tốt như vậy, cậu không động tâm sao?"

Không động tâm là giả, nhưng cái giá này, thấp đến thái quá, Lục Chẩm Thu không muốn Cận Thủy Lan thiệt thòi quá nhiều: "Cận lão sư."

Cận Thủy Lan đang sửa sang lại hợp đồng thuê nhà, nghe thấy tiếng kêu của nàng, theo bản năng nhíu mày, nghiêng đầu, dùng thần thái nghiêm túc để che dấu sự hoảng loạn cùng khẩn trương trước khi ký hợp đồng, nhưng Lục Chẩm Thu hiểu sai ý, cho rằng cô cảm thấy mình phiền phức, nàng há miệng, còn chưa nói chuyện đã bị sặc, ho khan hai tiếng.

Thấy gương mặt trắng nõn của nàng bởi vì ho khan mà nhiễm đỏ, Cận Thủy Lan mới hỏi: "Làm sao vậy?"

Lục Chẩm Thu cân nhắc từ ngữ: "Cận lão sư, tôi cảm thấy điều kiện nơi này của cô đặc biệt tốt..."

Cận Thủy Lan siết chặt hợp đồng bên cạnh, khớp xương trắng bệch, Lục Chẩm Thu tiếp tục nói: "Cho nên tôi nghĩ, tiền thuê nhà tôi có thể trả thêm một chút, như vậy cô không đến mức quá thiệt thòi.

"Tuy rằng Cận Thủy Lan nói nể mặt người quen giảm giá cho bọn họ, nhưng hiện tại chính là quá thấp! Cận Thủy Lan nghe xong lời nói của nàng, thần thái hơi thả lỏng, cô khẽ gật đầu:"Tiền thuê nhà rẻ như vậy, kỳ thật là có nguyên nhân."

Lục Chẩm Thu và Hoa Lạc liếc nhìn nhau một cái, đáy mắt có kinh ngạc, Lục Chẩm Thu hỏi: "Nguyên nhân gì?"

Cận Thủy Lan đem toàn bộ hợp đồng chuẩn bị xong, chỉ một bên sô pha: "Ngồi xuống nói."

Hai người ngồi trên sô pha, Cận Thủy Lan ngồi đối diện các nàng, đưa hợp đồng thuê nhà qua, mở miệng nói: "Kỳ thật vị khách thuê nhà kia..." Cô dừng một chút, nhìn về phía Lục Chẩm Thu, thẳng thắn: "Chính là tôi."

Hoa Lạc trừng mắt, miệng há to, đều có thể nhét vào một quả trứng, cô ấy kinh ngạc: "Cận lão sư cô!"

Cận Thủy Lan, nhìn về phía Hoa Lạc, hỏi: "Hoa Lạc cô viết văn không có thời điểm áp lực đặc biệt lớn sao?"

Hoa Lạc bị hỏi liền ngẩn ra, sau đó gật đầu: "Có."

Cô ấy có một khoảng thời gian áp lực lớn đến mức phải đến bệnh viện đăng ký tìm bác sĩ điều tiết, không ngờ Cận Thủy Lan trâu bò như vậy cũng có vấn đề tương tự, Hoa Lạc đồng cảm: "Vậy Cận lão sư đến bệnh viện thử chưa?"

Cận Thủy Lan gật đầu: "Có, bác sĩ đề nghị tôi có thời gian thì nên nuôi dưỡng một con mèo hoặc chó, phân tán áp lực và sự chú ý khi viết văn, nhưng tôi chưa bao giờ nuôi, không hiểu lắm, nghe Lục tiểu thư có nuôi chó, tôi liền muốn xem Lục tiểu thư chăm sóc chó như thế nào, thuận tiện học tập.

"Hoa Lạc bừng tỉnh đại ngộ! Cô ấy lập tức nói với Cận Thủy Lan:"Khó trách Cận lão sư vẫn luôn không trả lời tin nhắn của tôi, sau đó thấy tôi nói Thu Thu có nuôi chó mới nói chúng tôi đến xem!"

Hoá ra là như thế!

Lục Chẩm Thu còn lọt trong sương mù, Hoa Lạc đành phải giải thích với nàng, ngay từ đầu Cận lão sư không nghĩ cho thuê, nhưng sau khi nghe nói nàng nuôi chó mới sửa miệng, điều này cũng giải thích vì sao tiền thuê nhà thấp như vậy, Cận lão sư căn bản không thiếu tiền, nếu không phải bởi vì Lục Chẩm Thu nuôi chó, nói không chừng cũng không thuê được!

Người là kỳ quái lại mâu thuẫn, một giây trước Lục Chẩm Thu còn bởi vì tiền thuê nhà quá thấp cảm thấy có lỗi mà lo sợ bất an, hiện tại biết nguyên nhân lại sợ Cận Thủy Lan thay đổi tâm ý vội vàng cầm hợp đồng, Cận Thủy Lan đúng lúc đưa cho nàng bút máy, nói: "Nếu không còn vấn đề, có thể ký tên.

"Lục Chẩm Thu nhìn kỹ một lần, hợp đồng rất ok, nàng đương nhiên không có vấn đề gì, khó có được chủ nhà có thể tiếp nhận việc nàng nuôi chó, hơn nữa điều kiện còn tốt như vậy, nằm mơ cũng không dám nghĩ, Lục Chẩm Thu không do dự, trực tiếp ký tên mình. Hợp đồng chia làm hai bản, Lục Chẩm Thu và Cận Thủy Lan mỗi người giữ một bản, sau khi ký xong Lục Chẩm Thu thanh toán tiền thuê nhà, Cận Thủy Lan hỏi:"Khi nào dọn vào ở?"

Cô cúi đầu ở trên điện thoại đánh chữ, không ai phát hiện khi cô hỏi câu này thì tay dừng lại hai giây, Lục Chẩm Thu nói: "Hôm nay, có thể chứ?"

Cận Thủy Lan nói: "Đương nhiên có thể."

Cô đặt điện thoại xuống: "Hôm nay tôi nghỉ ngơi, cần giúp đỡ, có thể gọi tôi."

Ánh mắt Hoa Lạc sáng lên: "Thật sao? Vậy có thể làm phiền Cận lão sư đưa chúng tôi trở về thu dọn đồ đạc không?"

Cận Thủy Lan cười: "Được, tôi tranh thủ đi vệ sinh, hai người chờ tôi một lát."

Hoa Lạc ai ai ai kêu, cực kỳ hưng phấn, sau khi cô rời đi Lục Chẩm Thu kéo tay Hoa Lạc: "Có phải chúng ta làm phiền cô ấy quá rồi không?"

"Sẽ không, phỏng chừng Cận lão sư cũng muốn đi ra ngoài một chút để thay đổi tâm tình.

"Lục Chẩm Thu sau đó nghĩ đến Cận Thủy Lan nói áp lực quá lớn, cũng có thể lý giải một chút, không mở miệng nữa, chờ Cận Thủy Lan từ vệ sinh ra tới ba người cùng nhau xuống lầu. Vẫn là Cận Thủy Lan lái xe, Lục Chẩm Thu ngồi ở ghế phụ, Cận Thủy Lan nói:"Tôi không biết đường lắm, muốn quẹo thì nói tôi."

Lục Chẩm Thu gật đầu: "Vâng, được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!