Cơm trưa coi như ăn vui vẻ, em gái Chu Nguyên là người hay lảm nhảm, còn từ đó quen thuộc, kéo Lục Chẩm Thu cũng có thể tán gẫu, cùng Cận Thủy Lan cũng có thể nói chuyện, Lục Chẩm Thu cảm thấy cô gái xã giao khẳng định rất lợi hại, Chu Nguyên lại ghét bỏ em gái ồn ào, cơm nước xong liền bảo cô cùng bạn học đi về trước.
1
Nhóm nàng ăn xong khoảng chừng một giờ, Cận Thủy Lan hỏi Lục Chẩm Thu có muốn về nhà hay không, Chu Nguyên có chút luyến tiếc:
"Này liền về rồi sao? Tôi còn định buổi chiều đưa hai người đến sân vận động dạo một hồi."
Cận Thủy Lan nhìn: "Có cái gì để dạo chứ?"
Chu Nguyên cười: "Hai người vừa rồi chỉ đến sân vận động, mặt sau còn có hội trường."
Cận Thủy Lan cũng không phải chưa từng đến hội trường, không có cái gì để đi dạo, trừ phi —— "Ai tới tổ chức buổi biểu diễn sao?"
Chu Nguyên nhìn cô, sững sốt: "Cậu như thế nào đoán được?
"Tin tức còn chưa tung ra, ngay cả fans cũng không biết, bố trí cảnh tượng trước, vốn là muốn dẫn Lục Chẩm Thu đến sân khấu xem một chút, không nghĩ tới Cận Thủy Lan cư nhiên đã biết? Hảo gia hỏa, người này so với paparazzi còn nhạy bén hơn? Cận Thủy Lan tức giận liếc hắn một cái:"Ngoài việc tổ chức buổi biểu diễn, còn có cái gì?"
Tới thành phố tổ chức buổi biểu diễn cơ bản đều ở sân vận động này, địa phương lớn, hơn nữa mặt sau hội trường trực tiếp sắp xếp thành địa điểm biểu diễn, tương đối thuận tiện, cô vào đại học có bốn năm ngôi sao tới tổ chức buổi biểu diễn, năm nào cũng không thoát, sau khi tốt nghiệp không chú ý, nhưng cũng có thể đoán được.
Chu Nguyên nói: "Có, nổi tiếng rất lâu."
Lục Chẩm Thu nổi lên tò mò: "Ai vậy?"
Chu Nguyên quay đầu: "Trương Hinh."
Ánh mắt của Lục Chẩm Thu đột nhiên sáng ngời, nghe thấy tên khóe miệng không ý thức được giơ lên, thần sắc vui vẻ, Cận Thủy Lan còn nhớ rõ trong danh sách bài hát của nàng nhiều nhất chính là ca khúc của Trương Hinh.
Trương Hinh mấy năm trước không có tin tức gì, đều nói rút khỏi giới ca hát, năm ngoái một lần nữa trở lại, nhưng nhân khí cùng fans hâm mộ đều không bằng trước đây, lưu lượng thời đại, đổi mới quá nhanh, bất quá fans cũ trước kia vẫn còn rất nhiều, Cận Thủy Lan không nghĩ tới Lục Chẩm Thu cũng là fans của cô ấy.
Chu Nguyên nói: "Liền cuối tháng tới, hai người có đến không? Tôi có thể giúp hai người lấy vé."
Ánh mắt khi nói chuyện vẫn luôn liếc nhìn Lục Chẩm Thu, Cận Thủy Lan mở miệng: "Nói sau đi.
"Lục Chẩm Thu nhấp môi. Chu Nguyên gật đầu:"Được, vậy nói sau, nếu cần thì liên lạc với tôi."
Cận Thủy Lan ừ một tiếng, dẫn Lục Chẩm Thu lên xe rời khỏi sân vận động, trên đường cô hỏi: "Rất thích Trương Hinh sao?"
Lục Chẩm Thu ghé mắt, cười cười: "Rất thích, trước kia mẹ tôi không có ở nhà, tôi lại không dám ngủ một mình, liền thích nghe cô ấy hát.
"Xem như một loại niên thiếu ỷ lại. Cận Thủy Lan nói:"Trước kia bạn học trong lớp thích cô ấy rất nhiều."
"Đúng vậy." Lục Chẩm Thu nói tiếp: "Bài hát của cô ấy được quảng bá rất rộng, tôi nhớ ngày còn đi học, trong đài phát thanh của trường luôn có bài hát của cô ấy.
"Thời trung học nàng còn ở hội sinh viên, cũng sẽ có tư tâm, mỗi lần bật bài hát đều là ca khúc của Trương Hinh. Đột nhiên tưởng tượng, đều đã qua thật nhiều năm. Lục Chẩm Thu nói xong có chút tiếc nuối:"Lần trước cô ấy biểu diễn, tôi đều mua vé xong rồi."
Cận Thủy Lan tò mò: "Như thế nào không đi?"
Lục Chẩm Thu nói: "Là mùa đông, đường bị phong tỏa, không ra được.
"Sau đó Trương Hinh liền ẩn lui nhiều năm, mỗi lần nhớ tới nàng đều cảm thấy thật đáng tiếc, bây giờ lại nghe được tin tức Trương Hinh biểu diễn, theo bản năng kích động. Cận Thủy Lan nói:"Trước đây tôi đi học cũng có ca sĩ rất yêu thích, sau đó tôi trốn học đi nghe buổi biểu diễn."
Lục Chẩm Thu quay đầu nhìn cô, đáy mắt có hâm mộ, nàng nói: "Vậy chắc là vui lắm."
Cận Thủy Lan cười: "Đúng vậy, sau đó bị ba mẹ tôi đánh một trận.
"1 Lục Chẩm Thu khẽ cười ra tiếng:"Vì cái gì?"
"Quá nhỏ." Cận Thủy Lan nói: "Khi đó tôi mới trung học."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!