Chương 26: (Vô Đề)

Kỷ Tử Bạc trở lại phòng làm việc đều đang nghẹn cười, Cận Thủy Lan trầm mặt đi vào, đôi mắt hình viên đạn vẫn luôn rơi trên người Kỷ Tử Bạc, Kỷ Tử Bạc đã quen rồi, nhưng cô ấy thật sự không quen Cận Thủy Lan nói ra những lời như vậy.

Đều nói lãnh ngạo, thật sự lãnh ngạo sao!

Bộ dáng của Cận lão sư hiện tại, thật sự làm cho người —— cảm thấy đáng yêu! Quá tương phản, Kỷ Tử Bạc cùng Cận Thủy Lan đã quen biết nhiều năm, nhưng cô ấy cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua bộ dáng Cận Thủy Lan yêu đương, nhiều năm như vậy đối tượng động tâm cũng chỉ có một mình Lục Chẩm Thu, còn nửa đường bị đoạt mất, từ đó về sau tính tình của cô càng hỉ nộ vô thường, âm dương quái khí, gặp phải chuyện khó chịu liền trực tiếp bỏ về, cho nên dần dần truyền ra ngoài tính cách cô không tốt.

Thật không ngờ người này yêu đương lại có bộ dạng như vậy, tuy rằng hiện tại còn không có ở bên nhau, nhưng Kỷ Tử Bạc đã có thể tưởng tượng được, nhất định là một cái bình dấm ghen tuông ấu trĩ, nói không chừng Lục Chẩm Thu và Đường Nghênh Hạ mới nói nửa câu cô ngồi bên cạnh đã muốn nổi giận, lại biệt nữu âm dương quái khí hai câu.

2

Cô ấy thật sự càng nghĩ càng mong đợi, ánh mắt nhìn Lục Chẩm Thu càng thêm phát sáng, Lục Chẩm Thu bị nhìn đến không thể hiểu được, nghiêng đầu hỏi: "Làm sao vậy, Kỷ lão sư?"

"Không có việc gì."

Kỷ Tử Bạc ngồi xuống bên cạnh nàng, một đạo tầm mắt bay tới, cô ấy liền dịch sang bên cạnh, kéo ra một chút khoảng cách với Lục Chẩm Thu hỏi: "Hợp đồng đã xem chưa?

"3 Lục Chẩm Thu gật đầu:"Xem xong rồi, chính là chi phí phối âm này...

"Cũng quá cao, nàng nhớ rõ trước kia phối âm cho vai chính cũng chỉ có 800 một kỳ, hiện giờ đều tăng tới 1500 rồi? Hơn nữa nàng chỉ là vai phụ, có thể quá cao hay không? Hay do nàng không hiểu biết giá cả thị trường? Kỷ Tử Bạc nói:"À, cái này, cô ở trong phim lời thoại tương đối nhiều, hơn nữa còn là vai phụ chủ yếu, cho nên chi phí phối âm này dựa theo vai chính, đã thương lượng với tất cả mọi người, không ai có ý kiến gì, cô có ý kiến sao?

"Lục Chẩm Thu lắc đầu, nàng nào có ý kiến, nàng chính là cảm thấy hai năm không tiếp xúc, giá trong giới cũng tăng quá nhanh, bất quá nếu những người khác đều không có ý kiến, nàng liền thuận tay ký tên. Kỷ Tử Bạc nhận lấy hợp đồng, cũng ký tên, hỏi Lục Chẩm Thu:"Khi nào có thể tuyên truyền?"

Lục Chẩm Thu nói: "Thời gian nào cũng được, tôi đều có thể phối hợp."

Kỷ Tử Bạc gật đầu: "Được rồi, cô vừa mới trở lại trong giới, rất nhiều fans không biết về cô, cô mau chóng ghi âm một cái tiểu kịch trường cho tôi, kịch bản một hồi tôi sẽ gửi, trước khi ghi hình tôi hy vọng có thể làm một buổi phát sóng trực tuyến, ngay trong lều của chúng ta, đến lúc đó cô cùng hai nhân vật chính tương tác nhiều hơn..."

Lục Chẩm Thu lắng nghe thực nghiêm túc, còn dùng bút ghi chép vào sổ, Cận Thủy Lan giương mắt nhìn sườn mặt bình tĩnh của nàng, hơi rũ mắt, lông mi vừa dày vừa cong, không vẽ đường kẻ mắt, đuôi mắt cũng tự nhiên hẹp dài vểnh lên, lúc cúi đầu nhìn sổ ghi chép có một loại ảo giác lười biếng nhàn nhạt.

Kỷ Tử Bạc cùng Lục Chẩm Thu trò chuyện hơn nửa giờ, sau khi nói rõ ràng, cô ấy nói: "Có cái gì không hiểu thì trực tiếp hỏi Cận lão sư."

"Được." Lục Chẩm Thu quay đầu nhìn Cận Thủy Lan, thần sắc không câu nệ như ở trước mặt Kỷ Tử Bạc, thoải mái hơn rất nhiều, Cận Thủy Lan cười cười, đi qua, chen giữa Kỷ Tử Bạc và Lục Chẩm Thu, ngồi xuống: "Nơi nào không hiểu?"

Kỷ Tử Bạc chậc chậc một tiếng, đứng dậy rời khỏi hai người, Lục Chẩm Thu nói: "Hiện tại còn chưa có."

Vừa rồi Kỷ Tử Bạc đem tất cả nói đến rõ ràng, Lục Chẩm Thu nhớ rõ lần đầu tiên phối âm, cũng là một vai phụ, từ biên kịch cho đến đạo diễn đối với cái vòng này đều không quen thuộc, đối với khống chế kịch bản càng thêm hồ đồ, bọn họ chính là một bên mần mò một bên chậm rãi thu âm, kết quả tự nhiên không phải tốt đẹp như vậy, sau đó nàng cũng lục tục hợp tác với những người khác, giống như Kỷ Tử Bạc từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ đều nói qua, thậm chí đem sự thay đổi cảm xúc của nhân vật giải thích rõ ràng cho nàng, cũng không nhiều lắm.

Vẫn là dính vào ánh sáng của Cận Thủy Lan.

Lục Chẩm Thu thực cảm kích, nàng khép lại quyển sổ, nói với Cận Thủy Lan: "Cận lão sư uống trà sữa không? Tôi vừa rồi có nhìn thấy một tiệm trà sữa gần đây."

"Có thể." Cận Thủy Lan liếc về phía Kỷ Tử Bạc ở một bên: "Mua cho cô ấy một ly nữa."

Lục Chẩm Thu mỉm cười: "Đương nhiên, hai vị lão sư uống khẩu vị gì?"

Cận Thủy Lan nói: "Đều được."

Lục Chẩm Thu gật đầu: "Vậy để tôi xem rồi mua."

Nàng nói xong vẻ mặt tươi cười rời khỏi phòng làm việc, lúc ra khỏi cửa lều đối diện đã mở cửa, bất quá bận rộn nàng không để ý, ngược lại người trong lều kia nhìn thấy nàng.

"Lục Chẩm Thu?"

Lộc Ngôn kéo tay Dư Ôn: "Đó là Lục Chẩm Thu đúng không?"

1

Dư Ôn thuận theo tầm mắt nhìn qua, Lục Chẩm Thu mặc áo gió dáng dài màu xanh nhạt, bên trong là áo sơ mi cộng với quần jeans thon dài, nàng không có mang giày cao gót, dáng người cao gầy như cũ, quần jeans mặc trên người nàng giống như trên người của người mẫu, hình chân đẹp, bắp chân thon dài thẳng tắp, áo gió của nàng có lớp trong màu trắng, áo sơ mi trắng có viền ren làm cho làn da nàng sáng như ngọc, trắng nõn mịn màng, ánh mặt trời ngoài cửa chiếu rọi mấy tầng vầng sáng lên người nàng, đường nét sườn mặt tinh xảo, khó trách Đường Nghênh Hạ không chịu cùng nàng chia tay.

Cô hỏi Lộc Ngôn: "Cô ấy làm gì ở đây?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!