Căn mà Cận Thủy Lan muốn cho thuê nằm ở đối diện, lúc trước khi mua nhà hai vợ chồng già nói muốn ở lại đây, cửa nhà hai bên đối diện có thể chiếu cố lẫn nhau, Cận Thủy Lan liền mua một tầng này, kết quả khi phòng được trang trí xong hai vợ chồng già lại yêu thích du lịch, căn nhà thường xuyên bỏ trống, chỉ cuối năm mới về nhà ăn cơm, mẹ cô nói nhà để trống không phải chuyện tốt, bảo Cận Thủy Lan đem cho thuê, Cận Thủy Lan không lay chuyển được mẹ mình, mới ở trong vòng bạn bè đăng tin cho thuê nhà.
Ý định ban đầu là gửi cho hai vợ chồng già xem, không nghĩ tới sẽ bị Hoa Lạc nhìn thấy.
Cô cũng quen biết Hoa Lạc, trước kia có cùng nhau ăn cơm, bất quá quan hệ cá nhân không sâu, tay Cận Thủy Lan điểm vào màn hình, suy nghĩ rồi hỏi: [ Cô muốn thuê sao? ]
Hoa Lạc nhận được tin nhắn trả lời của Cận Thủy Lan hô hấp liền khẩn trương, trong giới ai không biết Cận Thủy Lan?
Người đầu tiên khai thác mảng bách hợp được cải biên thành điện ảnh, là nữ thần xa xôi bao nhiêu độc giả cùng tác giả mơ ước, Hoa Lạc đánh chữ tay đều run rẩy: [ Không phải tôi, là bạn của tôi. ]
Cận Thủy Lan rũ mắt xuống, nhắn: [ Là người bạn nào? ]
Hoa Lạc không nghi ngờ gì, vội vàng trả lời: [ Là một người bạn làm bên mảng livestream, cô yên tâm, động tĩnh của cô ấy rất nhỏ, sẽ không ảnh hưởng đến hàng xóm xung quanh. ]
Một người bạn làm bên mảng livestream?
Cận Thủy Lan suy nghĩ phân tán, cúi đầu lấy hồ sơ cá nhân từ trong túi tư liệu bên cạnh, trên hồ sơ có dán hai tấm ảnh, Cận Thủy Lan nhìn chằm chằm ảnh chụp vài phút.
1
Cô hoàn hồn, phát hiện Hoa Lạc đã gửi vài tin nhắn.
[ Bạn của tôi rất an tĩnh, bình thường mở livestream cũng chỉ ca hát, động tĩnh rất nhỏ. ]
[ Hơn nữa cô ấy đặc biệt thích dọn dẹp vệ sinh! Nếu cô ấy thuê nhà vấn đề vệ sinh hoàn toàn không phải lo lắng. ]
[ Đúng rồi, thái độ của cô ấy rất tốt, nếu có vấn đề gì đều có thể nói... ]
Cận Thủy Lan rũ mắt nhìn vài lần, vừa rồi chỉ là nhìn thấy hai chữ livestream có chút giật mình, hiện tại hoàn hồn vừa định cự tuyệt, liền nhìn thấy Hoa Lạc lại gửi một tin: [ Bất quá cô ấy nuôi chó. ]
Tin nhắn gửi đi Hoa Lạc cũng cảm thấy không tốt lắm, rất nhiều chủ nhà đều không thích người thuê nuôi thú cưng, Lục Chẩm Thu tới nơi này phát triển, nhưng bởi vì vấn đề nuôi chó vẫn không tìm được phòng ở thích hợp, tìm nửa tháng, Đường Nghênh Hạ bảo nàng cứ tạm thời ở đây trước, sống ở phòng mà cô ấy để đó không dùng, Lục Chẩm Thu chuẩn bị chậm rãi tìm, cũng từng nói qua chuyện này với cô, vốn hai người còn thương lượng chờ nền tảng kia chấm dứt hợp đồng thì nghỉ ngơi vài ngày rồi mới ra ngoài tìm phòng ở, ai ngờ được có biến cố này.
Bất quá, nếu cô là Lục Chẩm Thu, cô cũng cảm thấy không phù hợp, khẳng định ở lại không được.
Hoa Lạc đợi mấy giây cũng không thấy Cận Thủy Lan trả lời, phỏng đoán cô cũng không phải rất vui lòng, Hoa Lạc vội vàng nói: [ Cận lão sư không sao, tôi chỉ là hỏi một chút, nếu không tiện... ]
Những lời này còn chưa gửi đi, điện thoại ting một tiếng, cô nhìn thấy Cận Thủy Lan trả lời: [ Lúc nào xem phòng? ]
Xem phòng?
Có ý gì? Đồng ý sao?
Hoa Lạc tim đập thình thịch, cô đánh chữ: [ Khi nào cô rảnh? ]
Cận Thủy Lan bấm điện thoại: [ Gần đây đều rảnh. ]
Hoa Lạc vui vẻ: [ Vậy ngày mai tôi có thể đến xem không? ]
Cận Thủy Lan: [ Có thể. ]
Cuộc đối thoại trung quy trung củ, biểu tình kiềm chế của Hoa Lạc cũng không dám phát, cô và Cận Thủy Lan nói xong thì lập tức đi nói với Lục Chẩm Thu:
"Ok! Ngày mai chúng ta có thể đi xem phòng!"
Lục Chẩm Thu còn nằm trên sô pha, mấy ngày nay bị cảm rút đi tinh thần của nàng, cả người uể oải, Mao Mao vẫn dựa vào bên cạnh nàng, thỉnh thoảng liếm má nàng, tựa hồ đang an ủi nàng.
Màn hình điện thoại sáng lên, có chút chói mắt, Lục Chẩm Thu nhận điện thoại, giọng Hoa Lạc vẫn nguyên khí mười phần, nàng mím môi: "Được, ngày mai mấy giờ?"
Hoa Lạc ngẩn ra, giống như chưa nói thời gian, cô nói thầm: "Buổi sáng đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!