Chương 19: (Vô Đề)

Lục Chẩm Thu đối với cảnh giường chiếu cũng không xa lạ, dù sao bộ phim nào mà không có phân cảnh thân thiết, lời thoại cùng cảnh diễn sẽ không được phát trên nền tảng, chỉ có thể cùng cư dân mạng thảo luận một chút, nàng còn nhớ rõ thật lâu trước kia có một bộ kịch truyền thanh phát sóng trực tiếp hiện trường, bọn họ rút ra hình phạt chính là cảnh nóng của một bộ phim truyền hình, nàng cùng một diễn viên phối âm khác thành công trong việc đóng cửa phòng tối ở trong đó năm phút, lúc ấy còn trở thành một trò đùa cho mọi người.

Đoạn Cận Thủy Lan giao cho nàng chính là cảnh giường chiếu tiêu chuẩn, chừng mực hẳn là có thể chấp nhận được, nếu là nàng trước đây, ghi âm đoạn này cũng không quá sức, nhưng hiện tại nàng đã hai năm không có phối âm giường diễn, cảm giác nhất thời vẫn chưa tìm về được, Lục Chẩm Thu không vội vàng ghi âm, mà là căn cứ vào tên trên kịch bản tìm được tiểu thuyết.

Cư nhiên là tiểu thuyết của Bạch Miêu, Bạch Miêu là nhóm tác giả vừa mới mở trang web đã viết bách hợp, so với Cận Thủy Lan viết văn còn sớm hơn, nhắc tới cô ấy, liền sẽ liên tưởng đến một từ, thời đại nước mắt, mấy năm trước đề tài trang web không hạn chế, cái gì cũng có thể viết, Bạch Miêu thuộc về nhóm tác giả lâu đời rất có danh tiếng, viết rất nhiều CP kinh điển, cô ấy tương đối am hiểu viết về luyến ái cùng lý trí hiện thực va chạm.

Hiện thực càng tàn nhẫn, người thân xung quanh càng không hiểu, càng đem nhân vật chính trở thành quái vật, nhân vật chính càng muốn đắm chìm trong luyến ái, giải phóng bản thân, năm đó vừa mới bắt đầu, đồng tính vẫn là đề tài luôn được che giấu, văn của cô ấy giống như một tia bình minh cắt qua bầu không khí nặng nề, thành bữa ăn tinh thần của rất nhiều người, Lục Chẩm Thu xem không nhiều, chỉ là nghe qua tên Bạch Miêu.

Nghe nói mấy năm nay Bạch Miêu không có tác phẩm mới, cùng Cận Thủy Lan giống nhau, đi viết kịch bản bách hợp, hẳn là hai người quen biết, Cận Thủy Lan mới để cho mình thử một lần.

Lục Chẩm Thu hít sâu, đi vào phòng vệ sinh tắm rửa, trở về phòng bắt đầu xem tiểu thuyết, tiểu thuyết tổng cộng 30 vạn chữ, cũng không dài, nàng muốn biết hậu trường của cảnh đó là tình tiết gì, càng muốn biết tâm tình của nhân vật chính trong cảnh giường chiếu đó là gì, ghi lại có thể nắm bắt được trạng thái nhân vật, biết nên dùng âm thanh cùng ngữ khí như thế nào.

Cận Thủy Lan ra ngoài rót nước xuyên thấu qua khe cửa nhìn thấy Lục Chẩm Thu đang ngồi trên giường, cúi đầu xem điện thoại, Mao Mao ghé vào cửa, nhìn thấy cô chuẩn bị đứng lên, tay Cận Thủy Lan đặt lên môi, ý bảo Mao Mao đừng cử động, Mao Mao thật sự liền tiếp tục nằm sấp, lắc lắc cái đuôi.

3

Một bóng người từ cửa đi qua, Lục Chẩm Thu ngẩng đầu, không nhìn thấy người, ngược lại nghe được phòng sách có động tĩnh, nàng mím môi, tiếp tục xem tiểu thuyết.

Cận Thủy Lan ngồi trên ghế, mở máy tính ra, hôm nay ngủ hơn nửa ngày ở tạp chí, hiện tại ngủ không được, dứt khoát đứng lên sửa kịch bản, sau khi máy tính mở ra cô đăng nhập lên Q, liên tiếp tin nhắn đến, có tạp chí, đoàn làm phim, Kỷ Tử Bạc, còn có trong nhóm nhỏ, trong nhóm nhỏ có bốn năm tác giả, là thời điểm cô vừa viết văn liền quen biết, trong đó có Bạch Miêu.

[Bạch Miêu]: Người đâu?

Người đâu? @ Cận Thủy Lan.

[Tao Khí Song Tử]: Cận lão sư gần đây rất bận rộn, mấy ngày nay đều không thấy cậu ấy trong nhóm.

[Nguyệt Nguyệt]: Còn không phải do tạp chí bên kia, các cậu còn chưa nghe tin tức sao? Nói là cố ý áp giá lão Cận, muốn nâng đỡ Đường Nghênh Hạ.

[Bạch Miêu]:

Chỉ vì việc này?

[Cận Thủy Lan]: Đương nhiên không phải.

Cô đột nhiên thốt ra một câu, những người khác nhất thời không phản ứng, vẫn là Bạch Miêu phản ứng đầu tiên: [A! Người bận rộn đã trở lại! @ Cận Thủy Lan]

[Cận Thủy Lan]:

Làm gì?

[Bạch Miêu]: Sợ cậu bị tạp chí ép giá một mình khóc thút thít, có muốn chị đây đến an ủi cậu không?

[Cận Thủy Lan]: Làm sao an ủi? Di sản có viết tên tôi không?

[Bạch Miêu]: Cút! Cậu chỉ nghĩ đến chuyện này sao!

Cận Thủy Lan nhìn cô ấy náo loạn trong nhóm, đột nhiên @ cô ấy, Bạch Miêu đánh hai dấu chấm hỏi, Cận Thủy Lan: [ Không có gì. ]

Bạch Miêu lập tức nhắn tin riêng cho cô: [ Làm sao vậy? Thật sự bị bên tạp chí làm cho tức giận? Cậu tức giận cái gì, mỗi ngày cậu chỉ cần mở nền tảng livestream kiếm tiền cũng đủ để đè bẹp tạp chí rồi, còn quan tâm tạp chí làm gì? ]

Cận Thủy Lan: [ Không phải chuyện tạp chí. ]

Bạch Miêu: [ Vậy là chuyện gì? ]

Cận Thủy Lan nghiêng đầu suy nghĩ vài giây, cuối cùng nhắn: [ Sau này lại nói cùng cậu. ]

Bạch Miêu gửi một cái biểu tình ok, Cận Thủy Lan tắt khung trò chuyện riêng, thấy Kỷ Tử Bạc gửi tin nhắn cho cô: [ Tôi đã liên lạc với Trân Duyên, chờ tôi hỏi cô ấy chuyện của Lục Chẩm Thu. ]

Trân Duyên chính là người trước kia gửi tin tức cho Lục Chẩm Thu, Lục Chẩm Thu không nhận được giám chế kịch truyền thanh, mâu thuẫn giữa hai người cũng chính từ lúc đó, sau đó bọn họ đều cho rằng Lục Chẩm Thu rút khỏi giới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!