Lục Chẩm Thu sững sờ hai giây, sau đó tỉnh táo lại: "Bên cạnh?
"Cận Thủy Lan gật đầu. Lục Chẩm Thu quay mặt đi:"Sao lúc trước chị không nói?"
Cận Thủy Lan giải thích: "Là ba mẹ chị mua."
Cô cố gắng hết sức để xóa bỏ liên quan còn nói: "Nếu em muốn mua, chị có thể đi thương lượng với ba mẹ chị."
"Mua..." Mua cái gì nữa! Lục Chẩm Thu nghẹn ngào, quay đầu đi không để ý tới Cận Thủy Lan, nàng nói: "Bên cạnh thế nào?"
"Không lớn như bên này, đã được cải tạo, có cửa sổ lồi và cửa sổ sát đất." Cận Thủy Lan nói rất tỉ mỉ, Lục Chẩm Thu hỏi cô: "Rèm cửa như thế nào?
"Cận Thủy Lan buồn bực. Cô thật sự không để ý. Lục Chẩm Thu nói:"Bây giờ chị đi xem đi."
Cận Thủy Lan đứng dậy muốn kéo Lục Chẩm Thu đi cùng, nhưng Lục Chẩm Thu không nhúc nhích, cho nên Cận Thủy Lan đành phải một mình đi qua đó, chụp ảnh rèm cửa sổ gửi cho Lục Chẩm Thu.
Lục Chẩm Thu không trả lời.
Cận Thủy Lan lúc này mới phản ứng lại, mình bị đuổi ra khỏi nhà.
Cô đứng ở cửa vuốt trán, sớm biết vậy trước khi đi ngủ đã thú nhận, Lục Chẩm Thu sau khi cô rời đi đã khóa trái cửa, ở trong nhóm nhỏ bất mãn nói: [Quá đáng!]
Hoa Lạc: [Sao lại cãi nhau rồi!]
Tiểu Ngư: [Ôi chao, thời điểm này, chẳng lẽ là đời sống tình d*c bất hòa?]
Lục Chẩm Thu:...
Hai người này vẫn không đáng tin cậy như trước.
Hoa Lạc: [Người thì sao?]
Tiểu Ngư: [@Thu Thu, Thu Thu?]
Lục Chẩm Thu cắn môi, ngồi trên sô pha, đơn giản kể lại vấn đề của mình.
Hoa Lạc: [E hèm, nhất thời không biết đây là khoe khoang sự giàu có hay khoe khoang bạn gái.]
Tiểu Ngư: [Thu Thu, tôi không có ý gì khác, chính là Cận lão sư ấy, có thiếu em gái không? Hay chị gái cũng được.]
Hoa Lạc: [Tôi nhớ rồi, căn nhà lúc đầu định cho thuê, có lẽ là nhà bên cạnh!]
Lục Chẩm Thu được Hoa Lạc thức tỉnh, ngay từ đầu căn nhà mà Cận Thủy Lan muốn cho thuê chính là ở kế bên, sau đó nhìn thấy nàng mới lựa chọn ở chung, còn nói cái gì bị bệnh, muốn nuôi chó.
Tất cả đều để lừa nàng.
Lục Chẩm Thu vừa tức giận vừa buồn cười.
Nàng không để ý tin nhắn của Cận Thủy Lan, chỉ xem cuộc trò chuyện trong nhóm nhỏ.
Tiểu Ngư: [Cận lão sư thật là quỷ kế đa đoan.]
Hoa Lạc: [Không thể nói như vậy, Cận lão sư thích Thu Thu nên mới làm như vậy.]
Tiểu Ngư: [Thích thì sao? Thích thì có thể lừa gạt sao? Sống chung! Ai biết được cô ấy sẽ làm gì vào thời điểm đó?
Lỡ như giữa chừng d*c vọng nổi lên, Thu Thu chẳng phải sẽ rất thảm sao!]
Lúc Lục Chẩm Thu tự mình nói Cận Thủy Lan lừa gạt, trong lòng đã nghẹn ngào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!