Mùng 6 Tết, Kinh Hồng hẹn bác cả của anh vừa ăn cơm vừa nói chuyện, và bác cả đã đặt chỗ tại một nhà hàng Nhật Bản nào đó.
Nhà hàng Nhật Bản này rất nổi tiếng, bên trong toàn là những cây hoa anh đào dù được làm giả nhưng cánh hoa lại rất giống thật, các phòng riêng nhỏ được bố trí hai bên hành lang, và vì các phòng riêng này không có trần nên mọi người có thể nhìn thấy "hoa anh đào" khi đang dùng bữa. Phòng riêng cũng thiết kế theo kiểu Nhật, cửa trượt kiểu Nhật, trang trí kiểu Nhật, bàn ngồi bệt kiểu Nhật, futon kiểu Nhật.
Nhưng vì quan tâm đến thói quen của khách, hoặc nói thẳng ra là quan tâm tới việc làm ăn của mình nên chiều cao phòng đã được nâng lên, khách phải bước lên hai bậc thang, trong khi bàn ngồi bệt lại bị khoét rỗng cho khách để chân.
Kinh Hồng tới sớm mười lăm phút, anh bảo tài xế tự đi ăn rồi đi một mình vào phòng mà Kinh Thiên Bình đã đặt trước.
Vừa mới ngồi xuống còn chưa kịp nhấp một ngụm trà thì Triệu Hãn Thanh lại có chuyện cần nói. Thời gian có hạn, Kinh Hồng bèn gọi thẳng điện thoại và hỏi, "Sao thế?"
Sau bức vách ngăn mỏng kiểu Nhật Bản, chỉ với hai chữ mà Chu Sưởng đã lập tức nhận ra giọng Kinh Hồng.
Hắn thầm nghĩ, trùng hợp thật đấy, hồi trước chưa bao giờ gặp nhau ở nhà hàng mà gần đây đã đụng mặt hai lần rồi.
Bên bàn của hắn đã ăn xong, chỉ còn một mình hắn trong phòng nên không gian rất yên tĩnh.
Hắn nghe thấy Kinh Hồng đang ra lệnh, "Anh ta? Sao tự nhiên lại muốn bán công ty? Chẳng phải lúc trước đã từ chối rồi mà. Kêu công ty đó là tính mạng của anh ta còn gì."
Yên lặng chốc lát, Kinh Hồng lại nói, "Ra là mẹ bị bệnh. Ừ vậy được, giá cả như vậy là ổn rồi. Không, thế này đi, vẫn sáu trăm triệu không giảm, chúng ta chỉ lấy 80% cổ phần, để 20% lại cho đội ngũ sáng lập cho bọn họ có chút kỷ niệm. Sau đó hãy nói với anh ta rằng Oceanwide luôn chào đón anh ta quay lại bất cứ lúc nào, anh ta sẽ mãi mãi có một chức vị ở đây.
À nhớ bảo Đàm Khiêm chuẩn bị quà cho mẹ anh ta, tiện thể tới thăm nữa."
Chu Sưởng im lặng lắng nghe.
Sau đó Triệu Hãn Thanh lại báo cáo một chuyện khác, Kinh Hồng nghe xong thì ngẫm nghĩ rồi nói, "Điểm đột phá này ổn thật, năng lực của người sáng lập cũng rất mạnh. Thế này đi, có thể đầu tư trong vòng gọi vốn hạt giống, nhưng Oceanwide yêu cầu bản thân người sáng lập cũng phải bỏ ra một phần tiền. Nếu toàn bộ tài chính đều do Oceanwide cung cấp thì anh ta sẽ không nhận được chút cổ tức nào, chưa chắc đã chịu liều mạng.
Ừ được rồi, anh ta tự bỏ vào mười triệu, Oceanwide sẽ khớp thêm bốn mươi triệu, đầu tư tổng cộng năm mươi triệu trong vòng hạt giống. Anh ta vừa mới bán đi một công ty, tôi biết anh ta có rất nhiều tiền. Được rồi, ít nhất phải rút được một nửa, nếu không thì không đầu tư."
Thực ra Kinh Hồng không thật sự quan tâm đến số tiền là bao nhiêu, nhưng anh ghét "thất bại".
Chu Sưởng nghĩ: Lại nữa.
Thần tính và ma tính trong cơ thể lại đan vào nhau, những người khác nhau sẽ có những nhận xét hoàn toàn trái ngược nhau về Kinh Hồng.
Chính thứ tinh thần thống nhất giữa thần và ma này đã mê hoặc người khác, làm họ ngày càng lún sâu vào đó, ngày càng trở nên điên cuồng, một lòng muốn tiếp cận và khám phá.
Giống như giọt mực vô tình rơi vào một bức tranh, nó bắt mắt, độc đáo và nằm ngoài dự đoán của mọi người. Nó có thể làm hỏng bức tranh, hoặc cũng có thể làm bức tranh trở nên hoàn chỉnh, khó mà nói được.
Mấy phút sau, Kinh Hồng cúp máy, ông bác Kinh Thiên Bình của anh cũng tới.
Hai người gọi một vài món, quả nhiên không lâu sau khi ngồi xuống, Kinh Thiên Bình đã yêu cầu Kinh Hồng không được chuyển hướng đầu tư sang Livestream Tường Long, hi vọng anh tiếp tục hỗ trợ Livestream Vô Giới của con mình.
Thậm chí ông ta còn tỏ thái độ, rằng nếu Kinh Hồng thật sự "bỏ rơi" Livestream Vô Giới thì ông ta sẽ tách "Siêu thị Thiên Bình" của mình ra khỏi hệ thống Oceanwide.
Mặc dù Siêu thị Thiên Bình do Kinh Thiên Bình sở hữu 100% vốn cổ phần, nhưng trên thực tế lại có mối liên hệ cực kỳ chặt chẽ với thương hiệu Oceanwide, được quản lý bởi Tập đoàn Oceanwide kể từ khi thành lập và Tập đoàn Oceanwide sẽ thu phí quản lý.
Kinh Hồng cố gắng giải quyết mâu thuẫn này một cách thân thiện, anh nhấp một ngụm trà gạo lứt, giọng nói đầy chân thành, "Bác cả, cháu cũng có khó khăn riêng khi đứng ở cương vị này."
Kinh Hải Bình hay Kinh Thiên Bình đều là người miền nam và chuyển đến Bắc Kinh sau này, vậy nên Kinh Hồng luôn xưng hô với người lớn trong nhà là "bác", v.v., điều này khác với tập quán của những người sinh ra và lớn lên ở Bắc Kinh.
Giọng Kinh Hồng vẫn đều đều vững vàng, anh nói, "Một phần ba lợi nhuận của Oceanwide đến từ nghiệp vụ trò chơi, trong khi mảng phát sóng trực tiếp chơi game có mối quan hệ mật thiết với nghiệp vụ game, tuyệt đối không được phép sai lầm. Với tình hình hiện giờ, quả thực Livestream Tường Long… phù hợp với tính chất riêng của Oceanwide."
Kinh Thiên Bình vẫn không từ bỏ, ông ta nói, "Kinh Hồng, bác cũng có khó khăn của mình ở cương vị của một người cha. Kinh Bác đã ba mươi sáu tuổi, nó không muốn mất đi vị trí CEO và công ty của mình."
Kinh Hồng thuận theo, "Thế nên Oceanwide thanh lý toàn bộ cổ phần cũng là vì nghĩ cho Kinh Bác. Nếu đầu tư vào Livestream Tường Long, Oceanwide sẽ không thể chia sẻ tài nguyên hỗ trợ cho Livestream Vô Giới nữa. Thay vì cứ lằng nhằng thì Kinh Bác nên tìm một chỗ dựa khác."
Có vẻ như Kinh Thiên Bình hiểu rất rõ năng lực của con mình, "Không có sự hỗ trợ từ Oceanwide thì làm sao Vô Giới sống nổi?"
Hai người nói thêm mấy câu, Kinh Hồng vẫn không nhượng bộ, anh nói, "Bác cũng biết cháu phải chịu trách nhiệm với cổ đông, cũng phải chịu trách nhiệm với nhân viên của mình."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!